Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6 ... 12 ... 20  Next
Tác giảThông điệp
Nguyễn Thành Sáng
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên


Tổng số bài gửi : 11097
Ngày Tham Gia : 29/04/2015

Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Empty
25052020
Bài gửiThơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1)

Tôi chưa hề biết làm thơ, khoảng đầu năm 2015
xúc động mạnh sau khi tìm thăm và nghe "Người Ấy"
kể lại là đã có thời gian dài chờ đợi tôi năm xưa...
Tự nhiên cảm thấy như bị choáng một chút và biết làm
thơ cho đến nay, thơ có phần khá lai láng.
Do đó ở nơi tôi có niềm tin cao về chuyện linh thiêng và
trong tình yêu có điều huyền diệu, tin tiền kiếp có lẽ mình
là nhà thơ, nay có dịp nhập hồn xưa về xác trần kiếp nầy
hầu có điều kiện khuây khoả buổi xế hoàng hôn, góp phần
hiến ích.
Với bút hiệu là "Nhất Lang".



Việt Nam, Cần Thơ 03/11/2020


Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Cám Ơn Tình Xưa

Chẳng ngờ! Tôi trở thành Thi Sĩ!
Biết ngắm sương rơi dưới nguyệt thề
Để hiểu nỗi buồn trong giá lạnh
Cảm đời ảm đạm với ai bi!

Biết vọng trăng thanh đã khuất mờ
Để ngàn thương nhớ thuở còn thơ
Vô tư cánh lượn bên bờ suối
Chẳng chút bâng khuâng, chẳng thẫn thờ

Biết nhìn lờ lững dòng sông chảy
Để thấy quanh đây chuỗi tháng ngày
Biển sóng chập chùng theo gió lộng
Sớm chiều luân chuyển, một vòng xoay

Biết xem mây xám níu trời xa
Để luyến lưu cho một ánh hồng
Mới đó vầng dương bừng sáng toả
Phù du một thoáng, lịm tàn đông!

Thổn thức dâng cao, hóa nhịp đàn
Từng hồi trổi khúc, vạn âm ngân
Trải khuya cô tịch, vào thao thức
Cảm xúc lâng lâng vượt vút tầng…

Bởi nhờ hình bóng của yêu đương
Canh cánh lòng tôi suốt đoạn đường
Rồi một chiều kia, hồn trở gót
Tìm về bến cũ uống trăng sương

Ôi hỡi! Chẳng ngờ em đợi tôi!
Một luồng chấn động tận xa xôi
Xé màn bao phủ hằng muôn cảm
Hồn Sĩ ngàn xưa... trở lại đời

Nhập vào chiếc ảnh nghẹn cô đơn
Để mãi từ đây có nhạc đờn
Mỗi khắc ngân nga niềm dĩ vãng
Ru sầu héo hắt dịu từng cơn...


16/6/2016
Nguyễn Thành Sáng





Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Tenor

THAO THỨC

Lâu rồi ta sống cảnh âm thầm
Thu bóng tâm hồn dưới ánh trăng
Đêm tối suy tư, riêng thổn thức
Nấu nung lửa sống tự bao lần

Tình đời tơi tả phủ quanh ta
Một chuỗi sống dài lắm xót xa
Gió thét, mưa gào, rơi nặng hạt
Đầm đìa, nước cuốn, cát trôi xa

Gió hú, rừng khuya, đêm nặng trĩu
Chim đời mỏi cánh biết bao nhiêu
Làm sao ai thấu niềm tâm sự
Chỉ có canh khuya, gió hắt hiu!

Ta đã dặn lòng không nhục chí
Dẫu cho cuộc sống bị suy vi
Đôi chân mạnh bước trong sương lạnh
Nhựa sống, thân cây có xá gì!

Chim trời vỗ cánh để tung bay
Tận vút trời xanh với gió mây
Chẳng gục đường bay cùng bão tố
Chỉ sầu, bức rức cảnh không may

Hồn ma! Mấy bóng ở gần ta
Đã thật bao lần phải tránh xa
Phiền lụy cánh canh, lòng ngán ngẩm
Thúc thôi ý sống, cuộc rời xa!

Gió chán mây trời bao hắc ám
Đêm về rờn rợn nỗi cưu mang
Có gì bó buộc, sao lưu luyến?
Để chí ung dung phải võ vàng!

Gió thổi lắt lay, nỗi trập trùng
Chơi vơi cảnh sống chẳng niềm rung
Để tim chan chứa tình nhân thế
Héo úa, quặn đau với lạnh lùng!

Năm tháng âm thầm trong vắng lạnh
Gió hồn ẩn ngọn dưới trăng thanh
Đêm đêm thao thức theo mây lững
Chia sẻ niềm riêng với trở trăn

Có lẽ không lâu, gió cuốn đi
Nơi đây người, cảnh chẳng là chi
Bởi lòng ta chết từ lâu lắm
Mây trắng ngàn khơi, ta phải đi!

Mong mỏi khung trời chim trụ cánh
Tình người, cuộc sống được trong xanh
Hoàng hôn bóng phủ, đêm còn lại
Được trải hồn ra với cảnh lành

Chim trời xoải cánh giữa khung xanh!



Nguyễn Thành Sáng



Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Mon Feb 22, 2021 6:06 pm; sửa lần 14.
Về Đầu Trang Go down

 Similar topics

-
» Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (2)
» Tập Thơ Lục Bát Của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
» Chuỗi Thơ Tự Do - Nhất Lang Nguyễn Thành Sáng
» Tập Thơ Chọn Lọc (1) - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
»  Tập Thơ Song Thất Lục Bát của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Share this post on: reddit

Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) :: Comments

DƯỚI BÓNG THỜI GIAN
Bài gửi Thu Jul 30, 2020 4:05 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQe3JZ-Ingqf-BMWaSL2IQVVGSODNRknoP8ZU-N3BzqIDbtHA2NVw

DƯỚI BÓNG THỜI GIAN 

“Anh đừng cố đứng chờ em nữa nhé 
Em chẳng còn trẻ nữa để đợi anh”… 
Ôi gió thu! Lay cành cây nhè nhẹ 
Đọng giọt sầu lấp loé ánh long lanh! 

Em nức nở một chiều qua giấy mỏng 
Chuỗi lặn tàn rũ bóng xế hoàng hôn 
Mà hồn như mãi còn vương vấn mộng 
Chưa đủ đầy ủ ấm thuở trăng non 

Để tảng băng đóng dầy nơi Bắc Cực 
Vụn vỡ tan khi lúc nắng về đây 
Hồn thu héo, sầu ai nơi đáy vực 
Sẽ trở mình lảy khúc nếu mây bay… 

Tiếng lòng em thao thức tợ như tôi 
Giọt sương nhỏ, trôi rơi vào cát trắng 
Đã hút sâu, bao lần từ bóng tối 
Thế mà sao lá hỡi! Vẫn bâng khuâng! 

Cánh hoa xuân năm xưa đâu còn nữa 
Những đêm vàng đứng giữa ngắm trăng thanh 
Nhìn vòm rộng long lanh vầng ánh tỏ 
Niềm mênh mang gởi gió vút trời xanh 

Con thuyền xuôi mái chèo trên sóng nước 
Tắm phất phơ, vờn lướt, xác thân say 
Dòng sông dẫn tháng ngày về mộng ước 
Chốn phương ngàn vươn vượt cõi tầng mây… 

Tất cả đã qua rồi, không trở lại 
Có giống em khắc khoải buổi chiều nay? 
Nỗi buốt giá phủ dầy băng lạnh tái 
Mà hồn sao cứ mãi thẫn thờ bay!



Nguyễn Thành Sáng
MẤT ANH.
Bài gửi Thu Jul 30, 2020 4:06 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcRIpnIDvas8CRNylRJuCmIBfetB_um46GROuxxR9oxc31yXc2O8hw

MẤT ANH.

Em vẫn mãi xem anh là thần tượng
Đưa ánh về, chuyển hướng khỏi âm u
Bao tháng ngày chìm ngộp giữa hồn thu
Hoa xuân thắm chu du miền lạnh lẽo!

Em thẩn thờ trong nỗi buồn cô nẻo
Chuỗi thời gian thả mộng đến trời xa
Một cung mờ phủ chụp đóa hồng hoa
Gieo khắc khoải, ngân nga lời sầu nữ

Anh chợt đến thuở cánh hồn lữ thứ
Khúc cung đàn êm ả bước thời gian
Men hương lòng ngào ngạt mãi không tàn
Bao kỷ niệm thắm vàng khơi ấn tượng!

Những đêm đơn thả hồn trôi mộng tưởng
Giấc mơ sâu thoáng nhẹ ánh môi cười
Anh cho em tràn ngập nỗi niềm vui
Thôi quạnh quẽ, một thời trong vơ vẩn

Nào ngờ đâu để lần em mãi hận
Cảnh phũ phàng xé nát giấc mơ say
Để ái tình tha thiết mất cung ngai
Em đau khổ, trọn đời trong vạn úa!

Khúc lỡ làng rền tai em chát chúa
Bao chiều buồn dàn dụa nhớ người yêu
Em thương anh, nhớ anh thật là nhiều
Bao ánh mắt nồng nàn trao mật ngọt…

Hai mươi năm trôi qua, ngàn đau xót
Để bây giờ suối ngọt biến thành vôi
Cho cung đàn lỡ nhịp, tiếng tơ vơi
Buồn bã lắm, một đời nơi cõi thế

Dưới đêm mờ, thức thao dòng kể lể
Mất tình anh sống để khổ đau nhiều
Bởi tim nầy gói trọn bóng hình yêu
Vĩnh biệt mộng cuộc đời nào diễm phúc

Mãi trời sầu xéo em nơi trần tục!



Nguyễn Thành Sáng
TRÊN ĐƯỜNG LÝ TƯỞNG
Bài gửi Thu Jul 30, 2020 4:07 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQmvPMl2-jrpk9F2b_dK5MEMBbgLioAEWRCe1KTcPbp9S8IrRb3

TRÊN ĐƯỜNG LÝ TƯỞNG

Gió lộng không gian, quần vũ trụ
Thênh thang trời rộng cuốn hồn ta
Ấp yêu mộng sống dài đăng đẳng
Theo ánh dương tà đuổi bóng ma!

Sáo diều rung nhịp, ngân lời tưởng
Xé cõi cuộc đời vạn ý tơi
Có ánh ngập tràn, nơi khắc khoải
Đảo chao dòng nghĩ đủ, đầy, vơi

Chiếc bóng thời gian chuỗi hợp tan
Khi vui rạng rỡ, lúc buồn than
Tâm tư thao thức, hằng xoay trở
Thổn thức mặc trầm trải dưới trăng

Tuổi đời đóng lại nơi khung hạn
Nẻo sống đảo điên lắm lạnh lùng
Lúc tỏa rạng ngời, khi huyễn hoặc
Khiến hồn lạc lõng phải mông lung!

Ta đã từ lâu bước vọng theo
Con đường rạng sáng, xoá sầu teo
Lấy ngàn ý sống ra bao thẻo
Giữ lại thắm hồng, bỏ hắt hiu

Quang đãng trời nay trải cánh hồn
Ta cười sảng khoái, hú từng cơn
Ngập đầy hạnh phúc hương say ảnh
Từng chập ngân nga, vạn sóng vờn

Mới hay trăng tỏ phủ lên bờ
Đẹp lắm mộng đời chẳng chút sơ
Không tả tơi rơi vào cõi mị
Thong dung, nhàn nhã, chẳng cần vơ!




Nguyễn Thành Sáng
LƯU LUYẾN
Bài gửi Thu Jul 30, 2020 4:07 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcRVJmtsd2IZ931VG0pBCPhVBTNGJSUt5Bc3fvWKwLKHZNrOOwh3

LƯU LUYẾN

Có một lần đi, ghé bến trăng
Nhìn dòng sông chảy, nỗi niềm dâng
Thấy con thuyền ảnh lần theo nước
Trên sóng lăn tăn, gợn lớp tầng!

Cái bóng mơ thuyền nhẹ lướt trôi
Dưới bầu êm ả thoáng khung trời
Hai bờ hoa nở, hương thơm ngát
Đồng vọng từ xa nhịp vút khơi

Trên cao trăng sáng tỏa vầng thương
Từng chập long lanh phủ ánh trường
Gió đẩy nơi đâu hàng vạn thắm
Về đây, rắc xuống mát ngàn sương!

Cả cõi không gian bầu lớn rộng
Nhặt khoan điệu sáo thổi ngân xa
Đều gom tất cả rồi cô đọng
Thổn thức cùng trăng, chẳng nhạt tà

Cảnh thắm đong đầy vạn sắc mê
Lan vào không ảnh chuỗi lê thê
Cho bầu vắng lặng thêm thương quá
Quyện cả theo trăng một ước thề…

Hồn xưa dẫu mất, xéo tim ta
Nhưng những chiều đông mãi mặn mà
Bao tiếng tơ lòng thời mộng ước
Vẫn về ảm đạm, lảy ngân nga

Thao thức nhớ nhung thuở thắm vàng
Dưới trời nhàn nhạt ánh thanh trăng
Con thuyền năm ấy từ xa vắng
Động đậy trôi trôi, tới nhẹ nhàng!



Nguyễn Thành Sáng
MỘT THỜI MÃI NHỚ
Bài gửi Fri Jul 31, 2020 10:51 am by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcRNyB8Q5oVZpMKbOo7Wp31NiV43KUFDyGflaAb6bulNscb-kitB

MỘT THỜI MÃI NHỚ

Đêm bây giờ nhạt nhẽo ánh trăng suông
Ngày bỏng cháy bươn đường mong đở khát
Rạng thẫn thờ, sầu sương rơi nhẹ hạt
Hút tan dần lặn mất trốn về đâu!

Mới hôm nào dào dạt mảnh hồn sâu
Nẻo vạn lý, vó câu tìm hướng đẳng
Thế mà nay đắng trào nơi cổ ắng
Chuỗi thu tàn lẳng lặng ngắm mây giăng

Cõi lạnh lùng tràn ngập cảnh mơ chan
Chim lữ thứ trời xa vùn vụt lướt
Tiếng âm hận nghẹn lên từ biển nước
Rồi ngân vang vươn vượt trải hằng hà

Cánh bay buồn, ngoảnh lại, giọt mưa sa
Bầu ảm đạm, bóng tà ru giấc ngủ
Để mặc tình cuồng phong gầm vần vũ
Tả tơi vàng héo rũ rụng rơi vòm !

Sậy bên bờ co rúm dáng teo nhom
Chẳng lúc lắc, thu mình qua mấy độ
Nỗi tức tưởi dõi xem ngàn lá đổ
Chỉ chạnh hờn dám nhẹ tiếng ngân tim

Ôi! Tan tác, đau thương để lại niềm
Lưu dấu mãi tấc lòng trăm mối nhớ
Cả khung trời tối sầm từ một thuở
Hai cửa nhà đóng lại rót men say

Nửa dật dờ, nửa tỉnh khóc tan phai
Nhìn giãy chết âm thầm trong cô lẻ
Dòng máu hồng tuôn rơi chìm quạnh quẽ
Tháng năm dài bán rẻ cuộc đời xa !




Nguyễn Thành Sáng
TÌNH MÂY GIÓ
Bài gửi Fri Jul 31, 2020 10:52 am by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcR_WUsMQ1mLko0BynaccilEvKZRDb9oh4oXLfAn3DkVObyaSOs1yA

TÌNH MÂY GIÓ

Đêm nay trăng nổi tận trên cao
Vòng trải không gian một ánh màu
Lờ lững vầng trôi về chậm chậm 
Cánh ngàn tay phất đỉnh lao xao!

Cảnh vật im lìm tỏa sáng đêm
Lòng nghe nhơ nhớ ảnh hình em
Phương xa tim quạnh mang trăn trở
Nửa mảnh tình vương rũ dưới thềm

Hôm nào lướt gió phả vần thơ
Vơi nỗi ưu phiền chuỗi héo lơ
Gặp gỡ hồn ai trên sóng nước 
Bóng mờ sương phụ nghẹn chơ vơ

Nhìn sao cảm thấy như gần gũi 
Phím nhạc, cung đàn đượm biết bao
Thả mộng mong chờ nơi diệu vợi
Trái sầu ảm đạm quấn hanh hao!

Lời thơ thỏ thẻ giống như buồn
Nẻo vắng âm thầm đọng giọt thương
Khuất bóng canh khuya mùa lá rụng
Nhẹ nhàng, êm ả nhỏ dòng sương… 

Mây gió cùng nhau kết mảnh tình
Dưới bầu thoáng đãng tỏa lung linh
Dần theo ngày tháng niềm lai láng
Lững thững trời xa cuộn bóng hình

Dẫu cho tít tận chốn phương nào
Tan hợp đẩy đưa bởi lộng nhào
Gió vẫn cùng mây tình gắn bó
Ngàn năm, vạn kỷ mãi gần nhau!




Nguyễn Thành Sáng
THAO THỨC (2)
Bài gửi Fri Jul 31, 2020 10:53 am by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcRqc1BIvA45F2hxVsIcif2uAjHmK-n-3moAD_Kz-S63hra8kl8BTQ

THAO THỨC (2)

Nửa mảnh hồn ơi! Ở chốn nào?
Cho ta tìm gặp kết về nhau
Để không giá lạnh mùa đông đến
Nhóm lửa đêm đen sưởi ấm vào!

Đã thật lâu rồi chuỗi quạnh hiu
Đường xa hun hút bước chân liêu
Âm thầm quạnh quẽ bao buồn bã
Chiếc bóng cô đơn ngóng nhạt chiều

Khao khát vô cùng một tiếng thương
Vầng soi gợn nước giữa canh trường
Có con thuyền nhỏ vờn trên sóng
Khúc nhạc tơ tình quyện vấn vương

Mà sao vắng lặng trời thu chết
Nửa mảnh trăng mơ ở chốn nào
Chỉ có mây ngàn ôm vọng tưởng
Tái tê, tơi tả mảnh hồn đau!

Con đò vắng khách sầu lơ đợi
Bến phủ mây mờ lặng ngóng trông
Nước bạc hững hờ xuôi đẩy mái
À ơi khắc khoải thả trôi dòng

Người ta có bạn, có đôi tình
Thắm thiết nồng nàn trải ánh xinh
Phơi phới tâm hồn theo gió lộng
Còn tôi thắt thẻo chỉ riêng mình

Biết tìm, biết gặp ở nơi đâu
Để điệp héo hon với nghẹn ngào
Chẳng mãi lay hoài rên ảm đạm
Kéo dần sẩm tối suốt tàn thâu!




Nguyễn Thành Sáng
CẢM SÂU
Bài gửi Fri Jul 31, 2020 10:53 am by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcTFIewsIJuhabuPw7tH5GqcL4rEnz284-sSh4xqz3ZhN42VR0ra

CẢM SÂU

Vai mang trọng trách, bước đăng trình
Biển sóng lộng ngàn trải mộng sinh
Nghĩa cả, đá vàng ôm ấp mãi
Một bầu nhựa sống dưỡng nuôi tình!

Canh khuya vắng lặng hồn thao thức
Vọng cánh mây trời thả chí bay
Giữa cõi không gian bầu lóng lánh
Niềm thương, nỗi nhớ chẳng phôi phai

Đêm xuân lai láng khúc tiêu dao
Hạ đến tràn đầy vạn ánh sao
Thu thắm cung đàn ngân biển lớn
Đông về dào dạt tấc lòng sâu

Người vẫn miệt mài qua tháng năm
Hùng anh, chí cả cuốn vầng trăng
Thênh thang khung rộng dần loang ánh
Tỏa sáng đêm đen, vượt chốn tầng!

Dẫu đường sỏi đá, lắm chông gai
Chiều lạnh, đường xa nặng gót hài
Chuỗi dặm bước dài, quên mệt mỏi
Xá gì gió thổi đẩy heo may

Hôm nay sợi quấn cánh chân đời 
Chỉ lặng âm thầm ngó xuống coi
Bình thản thong dung hề bấn loạn
Nhẹ nhàng tay gỡ tiếp đi thôi

Khí phách anh hào đượm sáng soi
Từ trong thăm thẳm quả tim tôi
Cảm rung, ngưỡng mộ, tình Sư Đệ
Nắn nót vần thơ gửi tặng người!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
THAO THỨC (3)
Bài gửi Sat Aug 01, 2020 9:32 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcTQ7E60WAv5I3VdtFU5EV5xhIwtRFolpUCtSWT45lJ4_JjcCpRm

THAO THỨC (3)

Cái tuổi giờ đây đã quá trưa
Mà hồn như thể của ngày xưa
Vẫn nghe nhung nhớ về xa vợi
Lặng ngắm trăng thanh, với thích đùa!

Bao chiều lững thững gửi hồn bay
Về cõi bềnh bồng để kiếm ai
Những lúc canh khuya nhìn vắng lặng
Nghe lòng dào dạt cánh heo may

Rồi giống như thời tuổi mộng mơ
Ngước nhìn mây bạc thả hồn thơ
Xem hoa khoe sắc nơi giàn chậu
Thấy bướm nhởn nhơ lắm thẫn thờ

Xuân đến tâm hồn ngân rộn rã
Hạ đưa loáng thoáng khúc ve kêu
Thu sang êm ả niềm xao xuyến
Đông lạnh suy tư dõi nhạt chiều

Thuở trẻ khi xưa cũng vậy mà
Bốn mùa năm tháng nhẹ trôi qua
Cuốn bao thao thức nhiều như thế
Nào có đổi thay nét đậm đà!

Giờ đây mỗi độ hoàng hôn phủ
Lạnh lẽo âm thầm vọng chốn xa
Tấc dạ ngân nga lời của gió
Thổi vào không tận đẩy mây ra…

Niềm thương, nỗi nhớ, tiếng đàn yêu
Gợi cảm, vấn vương, nhỏ giọt đều
Lai láng tâm tình theo sóng nước
Vơi buồn quạnh quẽ chuỗi cô liêu

Phải chăng tuổi sống để mà xem
Cái ánh con người dưới bóng đen
Còn trái tim tình hồn mộng thắm
Bận gì hương sắc với trăng đêm!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
ĐỪNG THẢ EM ƠI
Bài gửi Sat Aug 01, 2020 9:33 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQhWeQv7BFq027b-DBo0aFOkjXvmwoW6ooX4M3a-gwZ0InFVvRQsQ

ĐỪNG THẢ EM ƠI

Thả làm gì nỗi nhớ hỡi em ơi
Vì nơi đó gói khung trời kỷ niệm
Có trăng thanh kết muôn ngàn lưu luyến
Bước thời gian xao xuyến đượm đong đầy!

Bao hương nồng ngào ngạt ngợp men say
Giúp vơi loãng đọa đày sầu nhân thế
Đưa ái tình trôi dần theo bốn bể
Dưới mây ngàn lóng lánh giọt châu sa

Giờ ly biệt nhìn bóng vàng tơi tả
Ngọn cuồng phong kéo rã mảnh hồn thương
Để mờ tan, tím tái khúc đoạn trường
Qua năm tháng vấn vương hoài ánh tỏ

Đã hết rồi nhưng mong ai đừng nỡ
Thổi bay đi cánh gió của yêu đương
Tội gì đâu mộng ái với mây sương
Mà đành đoạn đường đi không ngoảnh lại!

Em sang sông, bước vào khung trời mới
Tôi cũng dần vá víu lại cung đàn
Ánh trăng xưa đã vụn nát phũ phàng
Giờ hai lối, canh tàn trôi nhỏ giọt

Rồi thời gian sóng gờn rời vỡ bọt
Sẽ âm thầm lặng lẽ biến phôi phai
Những đêm vàng rực sáng sắc hồn say
Đâu còn nữa bởi bồng, ôm ẵm bế

Em ơi! Dẫu biết rằng như suối lệ
Nước đọng rơi, loang trắng chẳng còn chi
Nhưng đành sao bôi xoá ảnh trăng thề
Khi chuỗi sống đêm về còn thao thức!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
NHỚ
Bài gửi Sat Aug 01, 2020 9:34 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcTJdYil_sJi05_4v01MzEz3A7FliSuz1X9yAZMpZnPrFoLQp8i_cQ

NHỚ.

Đã mấy hôm rồi em bận đi
Đêm dài anh nhớ, biết làm chi
Để vơi trăn trở bầu hiu quạnh
Khuây khoả tâm tư hướng vọng về!

Vắng xa nhớ quá ánh trăng lòng
Vương vấn vô cùng một ảnh trong
Canh cánh nỗi niềm, mong bậu bạn
Thẫn thờ, ảm đạm ở bên song

Nhìn quanh, nhìn quất giống như buồn
Từng nhịp cung đàn lảy khúc thương
Cảm xúc dâng cao vào khoảng lặng
Nhẹ nhàng lan tỏa phủ mây sương

Đưa bóng hồn trôi về kỷ niệm
Lần trang thơ họa buổi đầu hôm
Nghe sao lưu luyến thời tao ngộ
Duyên dáng lời ai ngọt ấm hồn

Tưởng hình, ghi dáng của người ta
Từng nét in sâu, thắm đậm đà
Gói hẳn vào tim hoa sắc ấy
Dưới bầu êm ả nhẹ tay thoa

Bây giờ nhớ quá biết làm sao
Vói được bàn tay níu mộng vào
Để tặng trái vàng ngân thổn thức
Ngàn yêu, vạn cảm, đập lao xao

Nhưng vẫn lặng im giữa bốn bề
Thôi đành cuốn lại bức tranh đi
Cất vào tủ kín nơi sâu thẳm
Thả cánh hồn bay hướng mảnh thề.




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
HAI CÁNH HỒN THƯƠNG
Bài gửi Sat Aug 01, 2020 9:35 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQ1xTuR38BNzYleosvBLoHI7uBMUZ8TXe_xtCbJ1165pDkPXAFCcg

HAI CÁNH HỒN THƯƠNG

Anh về em hết chiều đông
Thôi sầu, thôi đợi, thôi lòng héo hon
Bây giờ ánh trải đầu non
Thuyền duyên xuôi mái, không còn lờ trôi!

Mấy hôm anh vắng buồn tơi
Bốn bề quạnh quẽ, chơi vơi nỗi niềm
Vầng trăng phủ bóng bên thềm
Mà sao như tối, như đen mịt mùng

Đêm dài thao thức bâng khuâng
Trông về phương ấy bao lần vấn vương
Nghe lòng dào dạt nhớ thương
Thả hồn lững thững mây sương dật dờ

Anh ơi! Em ngóng, em chờ
Trái reo để đó chực hờ cầm lên
Ngôi nhà chỉ có mình ên
Chuỗi ngày lạnh lẽo mông mênh chốn ngàn!

Canh khuya lặng ngắm trăng tàn
Nghe như ảm đạm, võ vàng tâm tư
Nhớ ngày hai cánh hồn thơ
Gặp nhau thắm thiết bên bờ sông thương

Em ngồi đan áo hồn sương
Anh đi dõi mắt trên đường tìm trăng
Nhìn ai dạ thấy lâng lâng
Một cơn gió nhẹ trào dâng sóng cồn…

Giờ đây kết mảnh trăng tròn
Tình mây với gió sớm hôm khắp vùng
Mây tan, gió hú lạnh lùng
Ngàn yêu, vạn thắm, mãi cùng thênh thang!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
CHUỖI ĐỜI.
Bài gửi Sun Aug 02, 2020 2:06 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcTsBh9JBAxtI2XH7OVU5RZT6gKFH1c3ESRo7Dwy0toCwXyYRpQ6

CHUỖI ĐỜI.

Cuộc đời lặng lẽ cứ dần trôi
Sớm nắng, chiều mưa chuyển mãi thời
Vầng tỏ hôm nào nay lịm tắt
Chỉ còn sẩm tối với chơi vơi!

Để cho nhen nhúm niềm trăn trở
Thả cánh bay xa chốn thẫn thờ
Lãng đãng, dật dờ nơi cõi lộng
Mong tìm cảnh giới ảnh trăng mơ

Chẳng may mây ám phủ giăng ngang
Mộng thắm lòng ai bị phũ phàng
Hút đẩy rơi sâu vào tít tận
Đắm chìm héo hắt, nỗi bâng khuâng

Người phải âm thầm chân rảo bước
Phong trần, giá lạnh cuốn đường đi
Mịt mùng bốn phía khung trời quạnh
Sỏi đá, chông gai rải khắp bề!

Thao thức, trở xoay trước sóng ngàn
Suy tư, trầm mặc dưới canh tàn
Tơ lòng vạn mối đan bao chặt
Ghì níu tâm can buộc võ vàng…

Mới hay hoa nở trải vầng đông
Hương tỏa lan xa phả ánh hồng
Thoáng chốc hững hờ theo mấy độ
Rũ tàn, tan nát thoảng mênh mông

Chiều nay dõi mắt ngắm hoàng hôn
Lảy khúc cung thương nhớ mảnh hồn
Một thuở năm xưa hằn vó ngựa
Chỉ còn đọng lại nhịp từng cơn!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
TÌNH YÊU TUỔI HOÀNG HÔN
Bài gửi Sun Aug 02, 2020 2:07 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQaGq3No9sHas7KsBDvI9CZ02trWCP8XHhDLq45asNDmmDETuY4Xg

TÌNH YÊU TUỔI HOÀNG HÔN

Đây biển nước mênh mông trải ngập tràn
Nhịp sóng cồn lai láng đuổi hoàng hôn
Thuyền viễn mộng dập dềnh trên ảnh trốn
Lướt vững vàng ánh gợn đến sông duyên!

Chẳng như bướm nhịp nhàng nơi thượng uyển
Hút nhụy hồng xao xuyến của hoàng cung
Bay nhàn nhã nơi khung ngà, gió lộng
Kiếp lưu tình khuấy động đóa hồn hoa

Cũng không cánh từ tít tận ngàn xa
Vùn vụt đến thổi ra cuồng phong vũ
Sớm phủ mờ nắng hanh làm héo rũ
Để một hồi ảm đạm cảnh tan trôi

Và chẳng trăng rực tỏ cạnh bên đồi
Dần lẩn mất qua thời gian khoảnh khắc
Kéo đưa về hanh hao bầu nhạt tắt
Biến đêm dài trầm mặc nét thu đen..!

Tình yêu nầy như gió thoảng ru êm
Lung lay nhẹ trên tầng hoa đỉnh lá
Dưới ráng chiều nắng tàn dần rệu rã
Chuỗi tối trời buồn bã nhỏ sầu sương

Là con nước âm thầm đi vạn hướng
Thôi khát khao, sự sống khắp trùng khơi
Giữa dòng đời bốn mùa luân chuyển tới
Thắm đủ đầy, vời vợi lững lờ trôi…

Nay êm ả ngắm vầng dương rẽ lối
Nghe véo von sáo thổi vọng từ xa
Khuất đầu non trăng xoa ra ánh toả
Rồi lên dần, bôi xoá sắc vàng tan!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
NỖI NIỀM DƯỚI BÓNG HOÀNG HÔN
Bài gửi Sun Aug 02, 2020 2:08 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQZaqx7jEKhTQA8gAqnlN_iI6UlJNPFkD59HAf71ci8pAdhVlWynQ

NỖI NIỀM DƯỚI BÓNG HOÀNG HÔN

Gió lộng bạt ngàn, nước vẫn trôi
Trăm năm dâu bể cũng theo thời
Hừng đông ló ánh, chiều tàn tắt
Một chuỗi luân tròn chẳng đổi vơi!

Hôm nào lửa dậy, bừng trăn trở
Mấy độ phong sương biến thẫn thờ
Lúc khởi giăng đầy trên cõi rộng
Khi trầm ủ rủ ngóng vầng mơ

Tung hoành xuôi dọc khắp đò ngang 
Mật ngọt đựng trong chén phũ phàng
Cứ mãi cạn hoài xuôi cõi tận
Kết vào hồng quả nỗi bâng khuâng

Rồi cứ âm thầm chân mãi bước
Một đường thôi nhé cứ mà đi
Dẫu cho héo hắt chiều thu quạnh
Ảm đạm, sầu đen phủ bốn bề..!

Giờ đây gió giạt cánh mây văng
Ửng nắng bao canh đã lặn tàn
Lặng vắng, đìu hiu dần cuốn chặt
Còn đâu sắc sáng với tơ vàng

Lạnh lẽo lan tràn trải giá băng
Rúm co, tím tái nét xuân tranh
Cô đơn, buốt rét dần theo độ
Mộng rã, trăng nhòa, trả lại xanh…

Lảy đàn thoang thoảng dưới hoàng hôn
Điệp khúc du dương dẫn mảnh hồn
Lãng đãng chìm sâu vào vó ngựa
Tay run, nhịp đập, giựt từng cơn!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
CÁNH GIÓ PHŨ PHÀNG
Bài gửi Sun Aug 02, 2020 2:08 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcRl9Czq3PHwxcGfuIIj9CCalwSH6HYkewVj6LXgs-JGq161e7FIJQ

CÁNH GIÓ PHŨ PHÀNG

Hãy khóc đi em! Khóc nữa đi
Để rồi mai mốt chẳng còn chi
Con đường dẫn lối về nơi mộng
U ám, đìu hiu, vọng ánh thề!

Anh sẽ không sang tìm gặp gỡ
Bên nhau ấm áp khúc ru êm
Lắng nghe lo líu lời chim hót
Êm ả lan vào tận trái tim

Hết còn thao thức ngóng trông đò 
Để bước đi về cõi bến mơ
Thổn thức xem trăng treo lủng lẳng
Dạt dào tận đỉnh ngọn hồn thơ…

Không biết rồi đây dưới vạn sầu
Em buồn lặng lẽ trắng canh thâu
Nhớ nhung, nuối tiếc hay thù hận
Một cánh chim trời đậu chẳng lâu!

Nào hiểu vì sao anh đổi lòng
Không còn ngọt mật với tình trong
Tại hoa nhạt nhẽo theo ngày tháng…
Bướm chán, ong chường thẳng cánh dông…

Xin em cứ hận, cứ hờn anh
Chôn trái yêu đương chớ để dành
Vì ngọn lửa lòng nay đã tắt
Mây ngàn phủ bóng xoá trăng thanh

Giờ đây day dứt xé hồn ai
Thuở ấy làm gì lại sớm bay
Khi cánh bềnh bồng đang thả mộng
Sao đành ôm quấn, nắm bàn tay!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
NHÌN MẢNH VỠ
Bài gửi Mon Aug 03, 2020 1:35 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcSZdOrduTys-t8U3lLDRfGprWwWhUbEHpHXCUPWYpbvO5Va03BAKQ

NHÌN MẢNH VỠ

Chiều Ninh Kiều sao nghe buồn bã quá
Dãy gợn tàn rệu rã kéo về xa
Từ đáy sâu bóng tối cuộn phong ba
Rồi lộng mãi, trải ra cùng khắp ngả!

Ta thấy lạnh, thấy cô đơn héo hắt
Bước lững lờ trước mặt biến mờ tan
Nửa mảnh vàng trên cao như lúc lắc
Ngắm nhìn ai trầm mặc khóc tàn trăng

Chiếc đò đen nhúc nhích lội qua bờ
Vầng lố nhố dật dờ như bỡn cợt
U hồn mờ đang vặn mình trăn trở
Kéo giọt dài ảm đạm, nhỏ sầu lơ…

Thoảng tỉnh giấc, nhìn người qua, kẻ lại
Sao êm đềm thắm thiết biết bao nhiêu
Quấn choàng vai, liêu xiêu hai ảnh xoáy
Và không còn nghe thấy tiếng ai kêu!...

Mới hôm nào cũng lai láng trên sông
Đò xuôi ngược vờn tranh chiều êm ả
Cũng trong tay, nâng bay vào khung rộng
Níu mây ngàn, gửi mộng tận trời xa

Vậy mà nay quạnh quẽ, màu thu chết
Ôm trái sầu lặng lẽ, ngóng cô liêu
Ngước vầng trăng khuất mờ không dấu vết
Đọng ẩn tình vàng vọt nỗi đăm chiêu…

Thấy luyến lưu, nối tiếc thuở khung tròn
Nhớ nụ cười, ánh mắt, dáng hình ai
Thuở vườn xuân ngợp đầy xanh mơn mởn
Những cánh vàng đùa giỡn dưới tầng mây!...




Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
EM SẮP LẤY CHỒNG THÔI VĨNH BIỆT
Bài gửi Mon Aug 03, 2020 1:36 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcT7FhGR49Q6tMe1ZS4c97bFFAup3rKTzFy-gtRPweblKmifMIG6

EM SẮP LẤY CHỒNG THÔI VĨNH BIỆT

Lời ai nói khiến lòng tôi sửng sốt
Lan lấy chồng mai mốt đúng vậy không?
Quả tim yêu thắm nồng trong phút chốc
Chợt võ vàng, lăn lốc rụng trời đông!

Bầu không gian quay cuồng như đổ sập
Loé chớp mờ choáng váng ngửa nghiêng ra
Cuốn hành lý, đường xa về bển gặp
Cho tỏ tường sao lại phải phôi pha

Nước sông ơi! Lững lờ ngươi ngược chảy
Gờn gợn buồn, bọt trắng đẩy vung cao
Như tiếng đàn lao xao tuôn trào mãi
Để tim nầy tê tái biết là bao

Có những đêm hai đứa dưới khung mờ
Đêm sẩm tối nhưng lửa lòng rực sáng
Ngọn yêu đương ửng vàng thay ánh tỏ
Trải lung linh rạng rỡ sắc hồn trăng!

Lúc em ngồi ấm áp cận kề bên
Từng trái bắp lột ra mình ăn nhé
Tiếng ngân dài khe khẻ lảy từng cơn
Đưa trái đỏ bồng bềnh rung nhè nhẹ…

Vậy mà nay tất cả thành cát bụi
Một sớm chiều thui thủi chỉ mình ta
Cả vầng thanh nhạt nhoà theo bóng tối
Ôm khung tàn rười rượi giọt sầu sa…

Thôi vĩnh biệt, từ đây xin trả hết
Khúc mộng tình, nỗi nhớ với niềm thương
Ghế công viên, con đường mang tên ái
Sẽ tan dần, cuốn lại gửi mây sương !




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
CƯỜI TRĂNG VỠ
Bài gửi Mon Aug 03, 2020 1:37 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcTkRhoYDGJITnp0s6NNUz6r-2Ghet3QgpML2YLeRozXyD22zBFK

CƯỜI TRĂNG VỠ

Chợ Cầu Quan, giờ đây quay trở lại
Vẫn nhộn nhàng, dòng xoáy cuốn vầng dương
Chuỗi thăng trầm, mây sương tan tụ mãi
Ngọn gió đời luôn thổi tận ngàn phương!

Chân bước nặng đi về nơi ánh nhạt
Mong tỏ tường suối thác với sông xanh
Biết trái yêu giờ đây đà bể nát
Hay vẫn còn thắt chặt mảnh tình thanh

Con đường nầy, năm nào, ơi! cảm động
Anh Sáng kìa! Em bước vội ôm tôi
Đóa hoa xinh nhụy hương còn cuốn bóng
Khiến lòng ai thoáng động chút à ôi !

Rồi mới đây biết bao là kỷ niệm
Hoa đã tròn, âu yếm với hồn bay
Men hương đầy nồng say ngân xao xuyến
Thắm dạt dào, cuốn luyến quả hồng lay

Thuyền mơ nhẹ đi dần lên bến mộng
Dây tơ tình ngày tháng áo em đan
Để ủ ấm cho anh thôi giá rét
Có ngờ đâu biển thét nát vầng trăng..!

Giờ đã rõ, chén vàng nay vụn vỡ
Chiếc duyên hồng tan tác, giạt trôi ra
Bầu nguyệt thắm rã tàn nơi góc phố
Dưới đêm mờ lố nhố giọt sầu sa

Như tảng băng đóng cứng ở con tim
Và cục nghẹn chặn ngay nơi ngả xuống
Chẳng màng bao hoa xuân mong gió quyện
Để bây giờ chiều tím lạc đường buông!

Kha! Kha! Kha!...



Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
VỠ TAN.
Bài gửi Mon Aug 03, 2020 1:37 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQ7kGsQc9nlJLaHaTW3jFrdTouQG25mdz0fd9F6vRkBHkqiQSvp

VỠ TAN.

Bởi mê sách nên thường hay ghé tiệm
Sau mỗi lần có chuyến chuyển công văn
Một thoáng vườn gió ngân đưa ánh quyện
Để chiều tà nhớ chuyện thuở xa xăm!

Em trang đài, con nhà giàu, sung túc 
Tôi lính nghèo, lương tháng chẳng là bao
Ráng ki cỏm chút nào dành đợi lúc
Về tỉnh rồi vài phút thả chân mau

Bỗng một hôm tiền xong, tay nhận sách
Nhìn mỉm cười một cách lạ lùng ghê
Nửa phần trang tiền đi giờ còn đó
Phải chăng ai mở ngõ kéo mây về

Thế rồi quen, ngày tháng nhẹ nhàng trôi
Từng cánh nhạn, bao lời mang nỗi nhớ
Gửi tặng nhau sợi tơ dành đan gối
Để lót nằm những tối thấy chơ vơ!

Đón chờ ai cuối buổi chiều tan học
Quán bên đường ghé bước thắm tình xuân
Bờ vai tròn, lâng lâng choàng êm ả
Nhớ nhung hoài hương đoá phả hồn thăng

Chợt một ngày nhận thư, lời trách móc
Mảnh trăng thề anh lại xẻ chia đôi
Có phải chăng vờn trôi theo gió lốc
Cánh lững lờ một thoáng để bay rơi?

Sao bó chặt, cuốn tôi vào khung hẹp
Khi bóng đời sáng đẹp toả ngàn khơi
Giấc mộng lòng xa vời còn ẩn khép
Vội làm gì buộc ép hỡi em ơi!



Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
NỖI NIỀM DƯỚI ĐÊM
Bài gửi Tue Aug 04, 2020 10:09 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQwOHAbHU3FCLJzme8mauzkdHyQuvQRi9nPs63I_UgmXpIarBYe

NỖI NIỀM DƯỚI ĐÊM

Đêm nay cảm thấy nỗi buồn hiu
Ngân nhẹ trong lòng điệp ái yêu
Thương quá hồn nương nơi mộng tưởng
Hữu duyên kết nối dưới khung chiều!

Mỗi độ trăng về trên cõi lộng
Ánh vàng dìu dặt toả long lanh
Phả tan vầng tối bầu hiu hắt
Thắp lại đêm mờ phủ bóng quanh

Bây giờ cảm thấy hết cô đơn
Bởi có trong tim một mảnh tròn
Thắm thiết, mặn nồng tình vạn kỷ
Quay về gặp lại ấm hoàng hôn

Ngày tháng trôi dần theo biển sống
Thăng trầm, sướng khổ nặng đeo mang
Tiếc cho biển suối đà ngăn cách
Chỉ ngắm, không rờ được ánh trăng!

Cho sắc đượm sầu vọng khát khao
Tình sâu nhung nhớ biết làm sao
Những khi trăn trở nghe da diết
Nhạc khúc tơ lòng nhịp vút cao

Gió ơi! Có đến phương ngàn ấy
Nhờ chuyển, trao tay một gói nầy
Chứa đựng quả hồng thương quá đổi
Mong người thao thức bớt sầu ai

Dầu cho biển mộng lắm trùng khơi
Sóng nước dâng cao, gợn thét trời
Thuyền vẫn đi hoài mong tới bến
Để tìm gặp được nửa hồn tôi!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
LỘNG GIÓ
Bài gửi Tue Aug 04, 2020 10:10 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcSfWIxXOkv3kBbos73serl3WXjYaW2drr0VgTOmaf-lDKkjSJD8

LỘNG GIÓ

Vì em hay giận!
Nên khung trời mông mênh dần chuyển tối
Cả ráng mờ phủ lối bước chân đi
Khiến vầng trăng héo nhạt chẳng mang gì…
Muôn sắc sáng trôi về nơi tuyết giá!

Bao cánh sầu từ phương ngàn xa lạ
Cũng chập chờn đưa đẩy lại bời bời
Cho bóng vàng êm ả phải tan vơi
Xác rửa mục chìm rồi nay bật nổi

Em đã làm cho tôi thêm mệt mỏi
Khúc nhạc lòng thắm thiết đượm nồng vui
Hoa yêu đương muôn sắc thắm tươi cười
Phải tan tác u sầu rơi cung niệm!

Bầu trời xanh hôm nào nay biến tím
Gieo ngộp đầy im ỉm nét thu sầu
Đẩy ái tình lăn lốc cuộc bể dâu
Để hồn mộng ngàn năm trong nỗi đợi

Còn đâu bao ngọt ngào từng trao gởi
Những đêm thanh phơi phơi lảy đàn thương
Đâu hương pha ánh tỏ trải trên đường
Hằng điệp khúc du dương từ cõi đất…

Em co thắt kéo vạn buồn chất ngất
Làm vườn xuân xanh ngát trở thành khô
Mặt lững lờ ảm đạm phả lên hồ
Phong vũ chán vặn mình nơi chốn lộng!

Còn luyến lưu, cửa hồn nên mở rộng
Chớ xoay hoài ảnh ám của ma trơi!
Hãy trải lòng thoáng đãng nhẹ nên lời
Chôn trái hắc đốt tan đi cục dỗi…




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
CÒN CHI ĐỂ MÀ HẸN
Bài gửi Tue Aug 04, 2020 10:10 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcRJmm9Ng0UW3e2n9GozGjVFUqFl7V0xsHW4_N_4gxiSfFwnv1rf

CÒN CHI ĐỂ MÀ HẸN

Còn gì để nhớ với mà thương
Ai đã đang tâm cắt đoạn trường
Khi đoá hoa hồng đang ửng thắm
Dưới bầu trăng sáng toả mây sương!

Yêu đến với tôi quá ngọt ngào
Bây giờ lại biến vạn sầu đau
Con tim như thể đem cào xé
Rách nát te tua, huyết đỏ trào

Ngày tháng âm thầm lửa nấu nung
Xây lầu mộng ái giữa không trung
Lấy vầng ánh nguyệt treo đêm sáng
Mượn cánh muôn phương thổi mát vùng

Vậy mà chưa kịp dựng xây thành
Em nở đang tay sớm bẻ cành
Khiến quả hồng đào chưa kịp chin
Phải rơi xuống đất bể tan tành!

Vội vã sang ngang xoá chuyện mình
Sắc vàng một thuở trải lung linh
Thì còn chi nữa, cùng nhau hẹn
Chuyển kiếp lai sinh nối lại tình

Chẳng lời từ biệt vội theo chồng
Nẻo ái đâu còn để luyến mong
Trăm nhớ ngàn yêu thêm khổ lụy
Thôi đành vĩnh biệt thế là xong

Dòng mơ, bến nước một con đò
Chiều vắng bây giờ chẳng khách đi
Lặng lẽ âm thầm, khung nhạt tím
Từng cơn gió thổi, rã hồn phi!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
VẦNG TRĂNG LƯU DẤU
Bài gửi Tue Aug 04, 2020 10:11 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcSZfy4t-4qTLcDNKvfkDjNNuix86rBS3BK_JoWNQRp6dKuUYJWM7w

VẦNG TRĂNG LƯU DẤU

Sáng nay ánh loé lướt sang sông
Cánh lắc xoè tay hé nhụy hồng
Nhẹ toả hương ngào bay cuốn gió
Dạt dào êm ả cõi mênh mông!

Em cười, răng khểnh thật là xinh
Sóng biếc long lanh gợi dáng tình
Sắc đóa nhung hồng đang độ thắm
Lay hồn bướm lạ lướt rung rinh

Mấy độ thời gian chầm chậm trôi
Lời thương tụ lại ở vành môi
Mây trôi lững thững trên đầu núi
Như muốn cùng trăng tỏ chút lời

Hôm ấy chợ về, em bước ngang
Nhìn ai cảm thấy thoảng lâng lâng
Dừng đây ghé lại nhà anh nghĩ
Một chút cho nầy đở mỏi chân…

Từ đó cung đàn điệp khúc dao
Luyến lưu, vương vấn thả tầng cao
Đầu thôn vọng nhớ về xuôi hạ
Sớm tối phong ngàn lảy ngọn chao…

Định mệnh trớ trêu phải vỡ đàn
Em sầu tan tác khóc hờn trăng
Còn tôi một trái tim tê buốt
Cuốn sợi tơ lòng liệm dưới băng

Mãi nhớ đống rơm ghi kỷ niệm
Ánh vàng tha thiết phả bao đêm
Tận cùng ký ức hằn lưu dấu
Một thuở yêu đương suối mật mềm!



Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
HÃY TỈNH GIẤC SẦU
Bài gửi Wed Aug 05, 2020 3:39 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQrXws45PX-zs5r0wBJzwCq2ebIz9LciAVkQg2I2B3SrFEsBYKt

HÃY TỈNH GIẤC SẦU

Mong anh hãy liệm đoá tàn hoa
Vì đã tan rồi, rã thật xa
Một thuở hương nồng loang toả đến
Giờ đây trắng mất dưới trăng nhoà!

Còn gì để nhớ, với yêu đương
Khi em đành đoạn rẻ chia đường
Trả gói thơ tình về chốn cũ
Chẳng hề chút giọt nhỏ sầu sương

Sóng biếc lạnh lùng trông dĩ vãng
Loé màu rạng rỡ ngắm tương lai
Thẫn thờ, lơ đễnh khung trời nhạt
Dõi mắt mây ngàn thả bóng bay

Bây giờ lại đượm nét môi hồng
Tha thướt nhung tơ lóng lánh dòng
Hạnh phúc chung vai cùng sánh bước
Về nơi bến mộng với ông chồng!

Còn anh, túi rỗng, rượu lưng bầu
Cánh gió chiều thu nhạt sắc màu
Ảm đạm không gian què quặt thổi
Làm sao bay nổi lá vàng đâu

Đàn lay khúc oán đã ngân rồi
Đêm vắng lặng tờ chỉ sẩm trôi
Tiếng nấc nỉ non lời của trái
Rơi vào tĩnh mịch nẻo chơi vơi

Thôi hãy dừng tay, xếp mảnh hồn
Nghìn năm buốt giá cõi thâm sơn
Người ơi! Tỉnh giấc mơ sầu não
Đứng dậy mà đi, ánh hãy còn!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG KẺ DƯỚI GẦM CẦU
Bài gửi Wed Aug 05, 2020 3:40 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQuwJXfeiXnrQvosvBZbx91Ei53ZZSfu8PA6MA3wxRs544wi6FqCQ

NỖI LÒNG KẺ DƯỚI GẦM CẦU

Từng cơn gió đẩy đông về đấy nhé
Người chăn bông, lại kẻ nhẹ rên thầm
Buốt tê từng sớ thịt siết hờn căm
Oán cảnh sống cơ bần sao kể hết!

Hương hoa đời nào đâu từng được biết
Chỉ vạn sầu da diết phủ trăng òa
Đêm gầm cầu co quắp quấn làn da
Ngày thắt thẻo bươn xa vì đói quá

Bao ấm êm, ngọt ngào chưa tấp ghé
Lại đưa ngàn quạnh quẽ cuốn trời đông
Vươn sức tàn kéo lại đóm quầng không
Mảnh rời rã trôi dòng mang đậy đắp!

Ôi! Hẩm hiu, bã buồn ray rứt lắm
Đóa hồng nhung rụng vỡ bởi tại vì
Một lỡ lầm vụng dại chẳng màng chi
Bỏ hoang phế đường đi xây mộng đó

Nay hết rồi chuỗi ngày treo cánh gió
Dưới mưa sa giọt nhỏ cuốn tan nhanh
Ôm nỗi nghẹn, thống hờn trùm giá lạnh
Thả trái sầu canh cánh vọng thời qua!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
VÔ TÌNH VỚI MỘT VẦNG TRĂNG
Bài gửi Wed Aug 05, 2020 3:41 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcSLtcJDs58C0bfNESGFtiwfEaCHdC9XNXsW_7ECAqi9fB60OGKT

VÔ TÌNH VỚI MỘT VẦNG TRĂNG

Bụi mai chiếu thủy cặp bờ mương
Em đứng vịn cành, buổi sớm sương
Tay mịn nâng niu từng cánh lá
Nhìn hoa khép nụ, gió nghe thương!

Tím à! Em hổng ra đồng sao?
Ruộng lúa ngoài kia đang ngóng chờ
Nắng đã lên cao rồi đấy nhé
Coi chừng sẩm tối bóng chơ vơ

E ấp, thẹn thùng chẳng nói chi
Bàn tay cứ mãi vuốt ve đi
Tội cho mấy đóa hoa nho nhỏ
Rụng rã tơi bời bởi ngựa phi

Nhìn tóc em vương vài cánh trắng
Bước gần tôi gỡ nhẹ nhàng cho
Lim dim cặp mắt dường thơ thẩn
Một chút lăn tăn sóng gợn đò!

Có hôm rảnh rỗi ghé nhà thăm
Xuống bếp xem ai cơm nước làm
Nhanh nhẩu, gọn gàng, ngăn nắp lắm
Thiệt là “tướng nấu” thấy mà ham…

Ngày tháng vô tình thắm thoát trôi
Bao lần em ghé trước nhà tôi
Anh Ba! Có phải đang đào đất
Hãy nghĩ đi anh đã tối rồi

Những lần ra xã để mua phân
Xoay lại thấy em ở cạnh gần
Những lúc thật nhiều, nhiều lắm lắm
Nhìn tôi, em lặng, nét bâng khuâng!

Thì ra năm ấy một vầng trăng
Gửi ánh tặng tôi tự bấy lần!...



Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
LỜI HẸN NGÀN NĂM
Bài gửi Wed Aug 05, 2020 3:42 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcRNNa8zrRsJKgNza5DEprFL_crqDsoD45WtDQWoiDIOOsjSc8_F

LỜI HẸN NGÀN NĂM

Anh hỡi! Bây giờ anh ở đâu?
Có nghe trong gió tiếng em sầu
Nắng sương, mây nước mang lời hẹn
Tan tắt, trôi ngàn mãi vẹn sâu!

Vậy mà sao lại mảnh thuyền ơi
Biển rộng, sông xa bỏ một thời
Trăng gió, ngàn năm hòa sắc thắm
Trôi về biền biệt để buồn tơi

Vẫn biết yêu là mang khổ lụy
Nhưng niềm thương nhớ tụ vào tim
Thời gian điệp khúc ngân hoài xuyến
Dẫu ngợp mờ đen mãi vọng tìm

Nhạc tình êm ả tợ hồng nhung
Lay động tâm hồn chuyển lắc rung
Trái đỏ dạt dào lên đỉnh tận
Lan dần cõi rộng thẳng không trung!

Để đến bây giờ đượm khát khao
Đường xa, ngả rẽ tái tê đau
Dòng xanh, bến nước luôn chờ đợi
Mà bóng ngàn phương ở chốn nào

Tượng đá chơ vơ lặng đứng này
Âm thầm mãi đợi cánh về đây
Chân trời phiêu lãng hồn bay ạ
Có hiểu đêm sâu một ảnh gầy

Thắt thẻo trông chờ mong ánh mộng
Quay về nối lại bản tình ca
Năm xưa dưới ráng hoàng hôn đổ
Tiếng hẹn tình chung chẳng phụ mà!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
NỖI NIỀM CỦA EM (1)
Bài gửi Wed Aug 05, 2020 3:43 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcTpIKbcMNd5An1sJG20xL-UsQVQQb_TvrE14Y9YPttjbRSajFp2

NỖI NIỀM CỦA EM (1)

Mình ơi! Anh nằm đó sầu rười rượi
Em ngồi đây nhức nhói tận tâm can
Vài hôm nữa bước sang mùa năm mới
Vậy mà nay tăm tối, mịt mờ trăng!

Bệnh hành hạ không có tiền chạy chửa
Rổ bánh cam đủ nửa buổi cơm ăn
Hai đứa nhỏ tóp teo ngồi tựa cửa
Chờ mẹ về giọt sữa nhỏ lên khăn

Nhà trống phọc trước sau không bàn ghế
Vài mảnh cây tạm đóng để kệ thờ
Hăm bảy rồi, đợi hoài, trôi bóng xế
Có chút gì cúng kiến bớt chơ vơ

Chợ cuối năm nhộn nhịp sắc hoa đèn
Người tấp nập, bon chen vui rộn rã
Mâm cỗ đầy ánh toả vị say men
Là những thứ nơi nầy như lạ quá!

Ngày gặp gỡ, vợ chồng ta tay trắng
Lửa tim thương vút thẳng tận trời xanh
Niềm tin tưởng ái tình vươn vượt thắng
Có xá gì nước cạn với năm canh

Chốn cuộc đời muôn sóng gợn trùng dương
Thuyền nhỏ quá, dập dềnh theo gió lộng
Chao động mãi trên dòng tìm phương hướng
Đến bây giờ vẫn lạnh buốt trời đông…

Không cho phép chao lòng mang nỗi chán
Vì khung nầy lai láng của yêu đương
Dẫu nhễ nhại trên đường trưa rực nắng
Nhưng sâu sa đượm thắm vạn ngàn hương!




Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
TƯỢNG ĐÁ NGÀN NĂM
Bài gửi Thu Aug 06, 2020 11:37 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQebA5dkB0u4dn8ehakBkZ539RSSBgt0eBWFDfXkhz7X7_ZPTJZDA

TƯỢNG ĐÁ NGÀN NĂM

Trên đỉnh cheo leo, hướng biển ngàn
Âm thầm tượng đá ngóng hồn trăng
Trùng dương sóng biếc muôn dòng gợn
Là bấy sầu đau, tủi phận nàng!

Nào biết yêu là phải lụy qua
Chứa chan nhung nhớ vọng trời xa
Chim bay biền biệt về phương lạ
Để lại hắt hiu dưới nguyệt tà

Tình chàng êm ả tợ tơ nhung 
Phủ đắp ngọt ngào, thắm thiết rung
Lảy trái đỏ hồng ngân vút tận
Kết thành tiếng ái mảnh tình chung

Ly cách dâng tràn vạn khát khao
Quá thương, quá nhớ biết làm sao
Sông xanh, bến nước mang lời hẹn
Mà bóng thuyền đang ở chốn nào!

Ảm đạm, cô đơn lặng đứng nầy
Ngàn năm mãi đợi cánh trời bay
Đi đâu vắng bặt, người ơi hỡi
Có biết nơi đây một ảnh gầy

Dõi mắt chờ hoài sao chẳng thấy
Lệ buồn tơi tả nhỏ hoài ai
Chơ vơ tượng đá thiên tình sử
Mãi mãi nghìn thu một chén đầy

Thăm thẳm chân mây chốn mịt vời
Có nghe nức nở cõi chơi vơi
Có mang ray rức, niềm đau khổ
Bỏ kẻ bồng con, nghẹn cả đời!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
CHỜ ANH EM NHÉ
Bài gửi Thu Aug 06, 2020 11:41 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcS1_Nzqxce4rRm4LzcSq9j_dg1OUK4a_3vqY30Xc6DTGM2WXMea

CHỜ ANH EM NHÉ

Có lúc ửng hồng, em bẽn lẽn
Nhẹ nhàng khe khẽ tiếng ngân trong
Chừng nào…nối sợi tơ anh nhỉ ?
Để giấc mơ tiên đượm sắc nồng!

Lẳng lặng âm thầm quay hướng mặt
Nỗi niềm lay động khúc xa xăm
Rồi nhìn khoé mắt người yêu dấu
Thấy chút đong đưa giọt nước nằm

Em ơi! Bứt rứt phủ lên xanh
Thao thức, lăn mình dưới bóng canh
Những tối trở trăn, sầu mất ngủ
Làm sao sớm được hết mong manh

Có hiểu rằng tim quá đổi thương
Nào đâu muốn rã ánh tà dương
Muốn thuyền trôi mãi về vô định
Muốn bến tình ta khấp khểnh đường!

Nhưng tay còn trắng, với hanh hao
Mà sóng biển trùng mãi lắc chao
Một chiếc thuyền nan đôi cánh mỏng
Dễ rơi cuồng xoáy, dập vùi sâu

Năm tháng rồi đây, cuộc sống chung
Tình yêu thơ mộng cuốn vào khung
Phủ vây bốn phía ngàn cơn lửa
Sẽ đẩy tơ vàng đến cõi nung

Mong em hiểu được, đợi chờ anh
Cố bón, vun phân để tốt cành
Đủ sức treo mình xuôi nắng gió
Sẽ cùng hái trái, ngắm trăng thanh!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
TAN TÁC HỒN TRĂNG
Bài gửi Thu Aug 06, 2020 11:43 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQD4i5TbemcIWjgb4wjgd6fv4ve3vB5NNYZvTSbfjgoUG6VhREynQ

TAN TÁC HỒN TRĂNG

Rồi cứ âm thầm vun vén đây
Lửa lòng thoáng bật gửi tầng mây
Lều thơ, cung ái thu về mối
Vạn lý xây thành một sáng say!

Nỗi nhớ đong đầy trải nắng sương
Sớm chiều tan tụ chuyển thành hương
Trông cây xanh mướt, no nhiều trái
Đầy đặn vuông tròn một nét thương

Chiều vắng chơ vơ, có chút buồn
Thu hình góc rạp lặng nghe chuông
Đèn kia chợt tắt, màn đen chụp
Một khắc tạm thời thả vấn vương

Sóng nước nhẹ nhàng xoải cánh bơi
Đường xa thao thức mảnh thuyền ơi
Bờ xanh, bến đậu đang chờ đó
Hãy cố vươn mình để đến nơi!

Em ngày bên ấy, vườn cô tịch
Tôi ở nơi nầy mãi động ngân
Chiếc bóng cầu ao ngang xóm nhỏ
Ánh vàng êm ả toả hồn trăng…

Ngờ đâu gió lộng kéo cuồng phong
Giông lớn đưa qua cuốn lốc vòng
Chẳng đắm thuyền đi trên biển dậy
Lại dìm đò nhỏ ở trên sông

Em nát cuộc đời, đẩy tối tăm
Tình tôi nuôi dưỡng biến thành không
Tim đau nức nở thiên thu hận
Nghẹn kiếp đọa đày vỡ mộng trong!



Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
NỖI NHỚ (2)...
Bài gửi Thu Aug 06, 2020 11:43 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcTQ7E60WAv5I3VdtFU5EV5xhIwtRFolpUCtSWT45lJ4_JjcCpRm

NỖI NHỚ (2)...

Trời bảng lảng không gian chìm sương lạnh
Cảm thấy niềm canh cánh lững lờ trôi
Hồn lữ khách bồi hồi trên đoạn vắng
Bước âm thầm, lặng ngắm hướng mờ khơi!

Nhớ thuở nào thu vàng phơi rụng rã
Ngọn phong sầu lay nhẹ cánh phù vân
Thổi về đây giăng ra bầu ảm đạm
Đè bóng tàn nằng nặng khúc bâng khuâng

Dãy đường xa, quanh co, ôm xác lá
Người thâm trầm, sỏi đá cứ dần đi
Tìm mộng sống , đưa chân về chốn lạ
Chun rượu nồng cùng gió cạn nâng ly

Những đêm sương quạnh quẽ phủ cô đơn
Nhìn trăng sáng ánh vờn qua khung cửa
Quay khoảnh khắc ngày xưa thuyền sóng gợn
Nhớ giã từ biển lớn một chiều mưa!

Vậy mà nay lại thấy như buồn bã
Lưu luyến gì thăm thẳm tận xa xôi
Khiến con tim dạt dào ngân héo hắt
Nhịp u hoài cung bậc vọng sầu tơi

Có phải chăng giữa khung trời lồng lộng
Chuỗi thu vàng quyện bóng với hồn hoa
Từng đêm trăng ánh ngà treo biển sóng
Kết mặn mòi, thắm thiết vị hương thoa

Giờ đông đến, tất cả vào khung niệm
Giá kéo về lất phất tuyết sương bay
Cánh ưu sầu, đưa mây về vạn thuở
Xếp mảnh tàn, vò võ nhớ hồn say!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
ĐỌNG LẠI NỖI NIỀM
Bài gửi Fri Aug 07, 2020 12:56 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcRj8WWx0QqGgX21iWNS71UlDFldWX_UjK70xaTk_-xgX-2wDmYT

ĐỌNG LẠI NỖI NIỀM

Thoáng chốc mùa đông đã đến rồi
Trời mờ, nắng nhạt sớm qua trôi
Tình theo mây gió, xoay vàng lá
Nay cuốn quay về ngắm ánh rơi!

Tôi chợt thấy lòng như nhớ nhung
Tháng ngày thổn thức với bâng khuâng
Ngân nga, lai láng vần thơ thắm
Dưới ánh trăng xanh thả mộng hồn

Từ đâu vọng lại tiếng đàn tranh
Trong sáng, thanh tao nhẹ đến gần
Điệp khúc du dương phơi cỏ lá
Lay hồn lữ thứ héo năm canh

Cứ thế dần trôi, đượm sắc đầy
Tim ngân nhịp cảm bóng trang đài
Thăng trầm, vi vút reo trong gió
Những vắng, đêm dài duỗi bóng say!

Chẳng biết hoa xuân, chẳng vén màn
Không cần nhìn dáng mảnh trăng vàng
Chỉ nghe réo rắt lời tim nói
Thấy cảm ai rồi! Một ánh thanh

Từ đó hương nồng trải dáng thu
Nhẹ đưa, êm ả, tận trời u
Lúc theo sóng nước về xa vợi
Khi lộng thênh thang đến tịch mù

Nhưng nay ánh chuyển, giá băng về
Bớt rụng lá vàng, gió thoảng đi
Cuốn cánh hồn sương về cõi lặng
Đọng niềm vương vấn nỗi sầu tê!


                 
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
TIẾNG GỌI THÂM TÌNH
Bài gửi Fri Aug 07, 2020 12:57 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcSvV2cHS-3P3DiGPw2J6opizCoQhZ96p1GLs7R_NUq52AN6CCQY

TIẾNG GỌI THÂM TÌNH

Có phải giờ đây đã cuối thu
Vầng mây gom lại trải âm u
Đậm sầu, thao thức, mang hồn trở
Dào dạt tâm tình nỗi lắc lư

Thấy như ai đó vẻ như buồn
Mấy độ qua rồi vắng lặng luôn
Thả bóng đưa xa về diệu vợi
Lan man, khắc khoải cánh hoa thương

Người đã đi rồi, đây thấy vắng
Khung trời lạnh lẽo cuốn chơi vơi
Ngân nga lay nhẹ niềm vương nhớ
Mà chẳng làm sao nói được lời

Ngày tháng thâm tình chẳng lẽ quên
Để thuyền thơ thắm phải lênh đênh
Rơi vào sóng nước mờ mây nhẽo
Dưới bóng trăng buồn vọng nhớ lên

Phôi phai đi nhé hỡi người ơi
Ảm đạm, ưu sầu, tẻ nhạt ôi!
Hãy thả bay đi, quay thuở đượm
Gió Hoa thắm thiết kết hồn trôi!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
THI SĨ..
Bài gửi Fri Aug 07, 2020 12:58 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcRVJmtsd2IZ931VG0pBCPhVBTNGJSUt5Bc3fvWKwLKHZNrOOwh3

THI SĨ..

Ồ sao! Thi sĩ lại mê trăng
Dõi mắt canh thâu ngắm bóng hằng
Bát ngát cõi lòng hương nguyệt quế
Dưới trời man mác gió tung tăng!

Phải chăng thi sĩ muốn làm sao
Nên mỗi đêm về vọng hướng cao
Như thể Ngưu Lang sầu lệ thãm
Nhớ nhung Chức Nữ, trải niềm đau

Nát hồn thi sĩ bởi yêu đương
Khi chốn dương trần vạn sắc hương
Tự cổ đa tình nên chịu luận
Trăng hoa, ong bướm lụy trên đường

Ôm buồn thi sĩ nhỏ vào thơ
Dưới bóng tà chiều dạ phất phơ
Trăm mối tơ lòng căng gió lộng
Vấn vương, héo hắt cuốn sầu lơ!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
EM HÃY VỀ ĐI
Bài gửi Fri Aug 07, 2020 1:00 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Nang-hoang-hon-1

EM HÃY VỀ ĐI

Gặp nhau nữa để mà chi em hỡi
Khi đường đời đôi ngã rẽ chia xa
Em bây giờ là vợ của người ta
Trăng đã chết, ánh tà qua mấy độ!

Duyên tình nát, tan bay sau bão tố
Kỷ niệm mơ, ngày tháng biến phai phôi
Gíá băng dầy đóng cứng quả tim tôi
Sợi hồng đứt, rã rời trôi tít tận

Lan ơi Lan! Chuỗi dài vùi hiu quạnh
Nỗi thẫn thờ canh cánh trải mây sương
Nhận về đây mật đắng, đổi men hương
Trả bóng tối từng đêm ôm lạnh lẽo

Em có chồng, thời gian đời gọi réo
Tôi bên nầy thui thủi cảnh cô đơn
Quấn khung xanh vào đôi mắt duỗi hờn
Vầng lóng lánh không còn nơi suối biếc

Thuở xuân thơ dưới vòm đêm tha thiết
Ngắm mây trời da diết vọng trăng sao
Nào ngờ đâu lần rỉ máu ngàn đau
Biến khung rộng dạt dào thành biển sẩm

Em hãy về đi, rượu tình ta đã cạn
Những đêm vàng rực rỡ bước chung đôi
Rã mất rồi, bọt trắng loãng xa xôi
Chỉ ảm đạm cung sầu treo băng giá

Mật mềm môi cứng khô thành tượng đá
Chẳng còn gì nữa cả hỡi em ơi
Thuyền mộng thắm tan nát chốn ngàn khơi
Trôi xa thẳm, trọn đời không trở lại!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
KHÁT VỌNG TÌNH THƠ
Bài gửi Sat Aug 08, 2020 1:28 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcRIDp1r06rWA9fLYj5lhfJTxaXcxStSrynLmB1ck4AUfUgehqRZ

KHÁT VỌNG TÌNH THƠ

Khuất nẻo chân mây bóng ửng đằng
Lan dần sắc tỏa mảnh thanh trăng
Nhô lên từng khắc rồi cao mãi
Tuyệt mỹ, thanh tao nét chị hằng!

Giờ đây ánh nhẹ trải hồn thương
Gởi đến mây ngàn, cỏ lá sương
Như thể tan đi bầu giá lạnh
Phơi sầu ảm đạm nghẹn canh trường

Hôm nào lữ khách ướt mưa trơn
Sóng nước, cầu ao quạnh quẽ hơn
Cố nén lệ hờn, bươi sưởi ấm
Mong tàn canh vắng, nỗi cô đơn

Khao khát vô cùng, hỡi nửa đâu!
Hãy về cùng trải giấc ngàn sâu
Lên nơi đỉnh mộng tình thơ bước
Nhàn nhã, thong dung đến bạc đầu!...




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG
Bài gửi Sat Aug 08, 2020 1:29 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcRr7CMaqRJes0wBvkm7mYiRSQp5yydIF4DnQsr_i4v4YqtRNJv7YQ

NỖI LÒNG

Đêm đen buốt lạnh, rít từng hồi
Vạn bọt trắng sầu rụng rải nơi
Gom rét không gian về một cõi
Phủ lên se sắt, tái lòng tôi!

Đường rộng thênh thang trải bạt ngàn
Người lui, kẻ tới, chuyến đò ngang
Sao ai ấm áp hoa đời mộng
Còn cánh hương nầy lụy héo hon

Nửa độ âm ba gờn gió lộng
Lắc lư ngày tháng lượn hồn sông
Khi yên, khi gợn, khi cuồng nộ
Để chiếc thuyền nan lắt lẻo dòng

Sắc hồng thoáng chốc chuyển màu thu
Ảm đạm dang tay thả mịt mù
Rút bóng, bao hình nhìn lá đổ
Thôi rồi! Mộng ước biến phù du!

Ngặm đắng nuốt cay tiếc một thời
Lắm khi hờn tủi tự mình thôi
Phải chi chim cú buồn canh vắng
Hơn chốn trùng khơi, bị cá rồi

Ngấn lệ đong đầy nghẹn dưới đêm
Khát khao nghe được tiếng đàn êm
Ru mơ bảng lảng về trăng mộng
Một khắc sâu chìm tận trái tim…

Thấy nhớ, thấy thương tự thuở nào
Chim xinh nho nhỏ, ngọn lao xao
Cành cây đứng đậu xoè theo gió
Vụt cánh bay tìm bạn ở đâu!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
LỜI CHA NÓI VỚI CON
Bài gửi Sat Aug 08, 2020 1:29 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcTFHwUGqADnJvpnDzwW28SAZf_hd0jVGvJHelW__DxXb1IHoP0Mfg

LỜI CHA NÓI VỚI CON

Đường diệu vợi gập ghềnh, sương tuyết lạnh 
Bước chân đi vững mạnh, lửa lòng nung 
Con ơi! năm nào hùng khí đấu tranh 
Nay sắp thuở cây xanh đơm trổ nụ 

Mười mấy năm dãi dầu trong cuộc sống 
cảnh nhà ta trầm bóng dưới vầng dương 
chiếc thuyền đời thẳng đường trong gió động 
Vượt ngàn khơi lồng lộng của trùng dương 

Có những lúc biển sương mờ u tối 
Ta âm thầm vun xới chí, hồn ta 
Và vẫn tiến, gần, xa cơn sóng dội 
Trọn một lòng đi tới, cuộc xông pha 

Những đêm sâu, trăng ngà chênh chếch bóng 
Gió mây ngàn khuấy động ánh trăng xanh 
Đẩy thuyền ta tròng trành theo cơn sóng 
Làm đảo chao chuỗi sống chẳng an lành 

Ta cố gắng xoay nhanh trong biển loạn 
Lái con thuyền hướng chọn để tìm đi 
Đường xa xôi mãi ghì trên sóng gợn 
Hết sức mình, từng đoạn, chẳng suy vi 

Có những lúc phải đi trong nắng lửa 
Làm khô cằn, héo úa mảnh hồn ta 
Dẫu thịt da rỉ ra từng giọt nước 
Vẫn nén lòng mỗi bước để vượt xa... 

Thắm thoát đã trôi qua mười chín năm 
Đường hải lý xa xăm đầy gian khổ 
Bến đầu đời tạm đổ đã hiện dần 
Thuyền sắp đến, dưới vầng trăng sáng tỏ 

Ngày hôm nay, ta rõ cuộc hải trình 
Và cũng thấu nỗi tình thuyền với biển 
Thuyền một kiếp gắn liền không yên tỉnh 
Cũng như người mãi định với truân chuyên 

Tới đây tạm bến ghé thuyền 
Hải hành vạn lý, rồi thuyền vẫn đi 
Con ơi! hãy nhớ khắc ghi 
Lửa lòng nung nấu, xá gì gió giông!



                   
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG NHÌN TRẺ BÁN VÉ SỐ DẠO
Bài gửi Sat Aug 08, 2020 1:30 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcT7UveiRgYej3eIsRRlnaPAsCkpZhYy_XhgBCOqz-qYA9JsuW6A

NỖI LÒNG NHÌN TRẺ BÁN VÉ SỐ DẠO

Tay cầm vé số gọi mời mua 
Tuổi cháu chưa qua cái tuổi mười 
Gió bụi sớm hằn trên mặt trẻ 
Cuộc đời như thể chẳng ngày vui! 

Thoáng mừng được khách mua vài vé 
Xụ mặt buồn so khi chẳng mua 
Chân trẻ bước dài qua khắp nẻo 
Tìm phần sống mọn cảnh đò đưa! 

Có lúc trên đường đi kiếm sống 
Cháu dừng chỗ nhóm trẻ bu đông 
Mãi mê nhìn chúng đùa vui thích 
Thoáng chút hân hoan, cháu trải lòng 

Rồi chợt vội vàng, chân hối hả 
Tìm người mời gọi, khẩn mua qua 
Kẻo chiều bóng xế còn vài vé 
Thì cháu làm sao với mẹ cha! 

Nhìn cháu lăng xăng trước cảnh đời 
Gầy gầy, mét mét, bước chân trôi 
Chạnh lòng thương cháu đời cơ khổ 
Tuổi dại mà nay sớm tả tơi! 

Không biết mẹ cha cháu ở đâu? 
Cảnh nhà của cháu ra làm sao? 
Để đời quá nhỏ đang mầm lá 
Phải sớm đẩy ra cuộc bể dâu! 

Cây non bóng mát để nuôi trồng 
Lứa tuổi trăng thanh phải ấm lòng 
Sao lại hôm nay còn quá nhỏ? 
Thơ trăng của cháu bị trôi dòng! 

Chim trời cánh rộng để bay xa 
Đủ sức nhẹ nhàng không yếu ngã 
Còn cháu! chim nầy quá nớt non 
Vì sao vùi dập trước phong ba! 

Thế sự hôm nay lắm bi thương 
Cảnh đời bươn chải khắp con đường 
Trầm mình thao thức dòng nhân thế 
Lòng thấy dạt dào bao nỗi thương! 

Tôi chợt thấy lòng như rắn lại 
Cay cay ánh mắt cuộc trần ai 
Cuộc đời vạn nẻo muôn màu sắc 
Kẻ ấm chăn êm, kẻ khổ thay! 

Thương cho tuổi ngọc thuở trăng xinh! 
Chịu cảnh gian lao, trước sự tình 
Giông bão phũ phàng vùi dập cuốn 
Tuổi thơ tan nát mảnh hồn xinh!




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
ÔNG MÓC BỌC
Bài gửi Sun Aug 09, 2020 1:42 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQVuVKk_ChHU3MvLh59iCcOaCx8Vir673QwRfeNZBskoo2nzt86

ÔNG MÓC BỌC

Chân đen, mặt rám, đường rong ruổi 
Áo vá phong sương phủ bụi đời 
Móc sắt tay cầm, vai quảy túi 
Đầu ngang, lủi thủi, mắt tìm bươi 

Phận bạc tận nghèo nay đổ xuống 
Tấm thân hèn mọn thế thời buông 
Khung trời bó gọn nơi thùng nhỏ 
Mặc cõi nhân sinh, mặc tỏ tường! 

Hai buổi mỗi ngày, ông kiếm sống 
Xác xơ, vàng võ buổi chiều đông 
Âm thầm lặng lẽ trong cô quạnh 
Nẻo vắng tâm tư chẳng sắc hồng! 

Mắt nhão loé mừng khi vật có 
Mũ vàng, bịt nhựa của trời cho 
Tay khều, tay lượm đưa vào túi 
Chốc chốc ngừng hơi tránh uế bò! 

Rồi lại trên đường theo cát bụi 
Thân gầy nho nhỏ tiếp đi thôi 
Ai ơi! Mặc kệ đời nhân thế 
Một tấm thân ta lủi khắp trời! 

Có bửa nặng nề vui chẳng thấy 
Chỉ nghe rạo rực lúc vung tay 
Đỏ vàng trắng xám rơi đầy đất 
Vạn thắng là đây! Giây phút nầy! 

Rồi lại hôm nào chân trĩu nặng 
Hôm nay ế ẩm, quá băn khoăn 
Cơm, tiền đâu để nuôi thân mạt 
Bó gối hắt hiu, một trở trăn!... 

Ông ở nơi nào? Gần hoặc xa? 
Vợ con ông có? Có căn nhà? 
Hay đời cô quạnh, bao buồn tẻ! 
Dưới dạ cầu cao thế cửa nhà! 

Khúc ca bi thiết, đời vô nghĩa 
Quạnh quẻ, đủi đen ghịt lối về 
Gió lạnh canh thâu sầu bóng chiếc 
Trần ai khổ khắc, chuỗi lê thê 
Hỡi ơi! Một kẻ chẳng đường về!...




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Lòng Dưới Hoàng Hôn
Bài gửi Sun Aug 09, 2020 1:43 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcShOS3cxF06f348dClHn99CumBT29AVxTC7BG4Q8aIA0NROYVmKWA

Nỗi Lòng Dưới Hoàng Hôn

Hôm nay thao thức dưới hoàng hôn 
lòng thấy nao nao một nỗi buồn 
kỷ niệm, thâm tình, bao ý sống
nghe như xao xuyến cõi tâm hồn!

Vầng dương mới sớm dưới chân đồi
toả ánh ban mai, ửng sáng trời
cứ thế lên dần rồi khuất lặn 
một vòng luân chuyển mãi ngàn đời 

Nắng sớm, mưa chiều luôn đổi bóng 
bốn mùa xuân hạ lại thu đông 
cuộc đời nhân thế, vòng trôi mãi 
thoáng chốc hoàng hôn trải ngập đồng!

Hoàng hôn phủ xuống một hoàng hôn 
bóng nhạt chiều thu quyện héo hon 
trĩu nặng tâm tư, niềm thổn thức 
ánh tà lay động dậy từng cơn 

Chim bay mỏi cánh quay về tổ 
người tuổi hoàng hôn thấy mịt mờ 
mưa nắng bốn mùa tô sắc thắm 
còn người xế bóng lại chơ vơ!

Tôi đã qua rồi mơ với mộng 
cuộc đời quá nửa một dòng sông 
biết bao cảm xúc, bao trăn trở 
dẫm nát hồn tôi những xế đông 

Cũng bởi suy tư giữa cuộc đời 
mà sao cứ mãi thế mà thôi 
như vầng lam khói trôi theo gió 
một cánh chim trời sớm tả tơi 

Tôi biết đời tôi đã lỡ làng
con thuyền, biển rộng với thênh thang
một chiều thu cũ cuồng phong đến 
thuyền quá mong manh với phũ phàng 

Vó ngựa, quan san, hồn sĩ khí 
chùn chân, ngựa hí, nỗi ai bi 
thuyền duyên, mộng sống, thôi tan vỡ 
một sớm phai phôi, sớm biệt ly! 

Để rồi cuộc sống đành ôm phận 
như cánh bèo trôi theo suối ngàn 
như áng mây trời trôi lãng đãng 
dòng đời, ý sống thoáng phù vân!... 

Hoàng hôn dưới bóng của hoàng hôn 
tôi mượn thơ văn để trải hồn 
rồi thấy lòng mình như mãnh liệt 
vì tình, vì nghĩa, có gì hơn! 

Nguyện sẽ âm thầm, dạ sắt son 
tình gia, ân nghĩa gắng vuông tròn 
trọn đời giữ phận, rèn tâm đức 
cánh hạc bồng bềnh cõi núi non

            


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
TẶNG CON MỘT CHỮ KHEN
Bài gửi Sun Aug 09, 2020 1:43 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcRElwfJ3fFkdQTrOrD2HEoq-4cNq2Fzis1CriU487-3HYsT40XB

TẶNG CON MỘT CHỮ KHEN

Giảng đường buổi sáng nắng hanh vàng
Cha Mẹ tâm tư thấy rỡ ràng
tham dự cùng con, con nhận bằng
Cử nhân xuất sắc được trao sang

Tên con đậm nét trên bằng sáng
đậm tháng, đậm năm, đậm tuổi trăng
mười mấy năm dài, con lập chí
hôm nay chẳng phí uổng thời gian!

Nhìn con hớn hở, lòng cha ấm
ấm nghĩa cha con, ấm tháng năm
khốn khó cuộc đời, vai gánh nặng
hôm nay hoa đã nở trên cành

Cha nhớ chuỗi dài gia cảnh ta
dòng đời khốn khó bởi phong ba
mây giăng khuất bóng, đường phơi sỏi
nẻo vắng hắt hiu, phủ bóng tà

Lòng cha canh cánh niềm lo lắng
đêm lặng suy tư với khó khăn
thương trẻ đầu xanh, thương tuổi ngọc
chỉ thầm trằn trọc với thâu canh

Gian khổ, ưu tư với nhọc nhằn
nặng thương con trẻ tuổi trăng thanh
vầng trăng con sáng tình cha mẹ
thì dẫu phong sương, cha chẳng màng!

Thời gian thắm thoát cũng trôi xa
con lớn theo dần với mẹ cha
thương mẹ, thương cha, con chịu khó
sách đèn chăm chỉ tháng năm qua

Vắng lặng canh khuya bên sách đèn
âm thầm con trẻ với đêm đen
lòng cha thương quá! con tôi đấy!
dựng chí, ươm trồng trước bóng đêm!

Mười chín năm trôi, thoáng chốc thôi
lòng cha với mẹ quá mừng vui
mừng cho con trẻ nay khôn lớn
mạnh mẽ, hiên ngang trước cuộc đời!

Chim nhỏ năm xưa, nay trưởng thành
rồi đây cánh gió sẽ tung hoành
chân trời, góc bể, khung lồng lộng
hãy nhớ nghe con! chuỗi ngày xanh!

Khó nhọc công con với sách đèn
lòng cha với mẹ thật êm đềm
thương con, vật chất như chưa đủ
tận tấc lòng cha TẶNG CHỮ KHEN!

         


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
KHẮC GHI ÂN NGHĨA THẦY
Bài gửi Sun Aug 09, 2020 1:44 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcRy9vfHY9SSDelgNNmJcbzWkj4WqhWvkT4pF5rEltPfHLGSmnJ5KQ

KHẮC GHI ÂN NGHĨA THẦY

Ta đã nguyện một lời son sắt
Kể từ ngày gánh Tiểu Giang San
Dẫu cho cảnh sống phũ phàng
Tinh thần rắn rỏi, kiên gan đối đời!

Vẫn biết rõ đầy vơi bão tố
Phả sóng ngàn, nhấp nhố đại dương
Trăm đường, vạn nẻo bi thương
Trải phơi đá sỏi trên đường ta đi

Có những cảnh suy vi, cay đắng
Những nỗi buồn nằng nặng vành mi
Cùng bao nghịch cảnh lâm li
Giăng chờ, rước đón bước đi cuộc đời!

Có lắm lúc chơi vơi hụt hẫng
Khúc tiêu sầu thấm đậm trong tim
Tâm tư trĩu nặng xới tìm
Con đường tiến thoái, cánh chim giữa trời

Có giây phút bùi ngùi nhung nhớ
Thấy lòng đầy tư lự, bâng khuâng
Chỉ mình than thở cùng trăng
Đêm sâu mờ mịt, trào dâng nỗi niềm!

Có những cảnh lim dim, gù gật
Gió heo may phần phật ru hồn
Nỗi niềm khắc khoải, héo hon
Cuộc đời, cảnh sống chập chờn, nguy nan...

Ngọn lửa đỏ trên sàn đá dắn
Thuở năm nào uốn nắn hồn ta
Tiểu Gia một gánh san hà
Cũng nhờ lửa đó vượt qua cảnh đời

Nhờ những buổi sao trời lấp lánh
Nghĩa Đệ Sư trầm ấm canh khuya
Tâm cơ, Võ Đạo chẳng lìa
Có Thầy giáo huấn, sẻ chia với trò...

Bấy nhiêu năm, con đò xa bến
Niềm luyến lưu, lởn vởn tháng ngày
Hôm nay tâm sự vơi đầy
Tấc lòng tưởng nhớ, chuỗi ngày còn đây!

Ân sâu, nghĩa nặng tình Thầy!


              
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
BIỂN-THUYỀN-ĐỜI-NGƯỜI
Bài gửi Mon Aug 10, 2020 3:56 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcSbuW_oUZ-hLpjjuHtaUGqWiDWwoyhHU6J6P0OFmPagLk4DepkogA

BIỂN-THUYỀN-ĐỜI-NGƯỜI

Biển cả mênh mông lắm hãi hùng
Nhịp nhàng từng đợt sóng trùng trùng
Khung trời đây đó, ngàn cơn gió
Một chiếc thuyền đi giữa trập trùng

Hải hành vạn lý tận xa xôi
Bỗng gió trên cao rít mãi hồi
Sóng biển nhấp nhô, từng nhịp dập
Con thuyền chao động cõi chơi vơi

Giữa biển con thuyền như chấm nhỏ
Đại dương chuyển động, sóng thì to
Bầu trời mây xám giăng mù mịt
Vượt dãy điệp trùng lắm rủi ro!

Thuyền,biển,gió,mây...chuyện hải trình!
Đêm nay trăng sáng, ánh lung linh
Ta ngồi ngẫm nghĩ đời nhân thế
Có giống thuyền kia, cuộc tử sinh!

Một cảnh chạnh lòng, thấy quá thương
Ai kia ngã gục ở bên đường
Tấm thân vò võ, bơ phờ quá...
Chấm nhỏ, biển khơi, khúc đoạn trường!

Lại thấy nỗi lòng như thấm đau
Nhìn ai khắc khoải, tấm thân sầu
Vì đâu nên nỗi đời như thế
Để phải sự tình... bởi tại sao?

Rồi thấy một người đang héo hon
Tấm thân vàng võ, dạ u buồn
Cuộc đời trôi nổi, thôi! thôi mặc!
Phận số an bày, chẳng biết hơn!...

Biển, đời hai cảnh, cùng như ý
Biển sóng mênh mông, lặng mấy khi
Đời lắm truân chuyên, bao khổ ải
Một con thuyền tới! một người đi!...



Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
CÂY-NGƯỜI.
Bài gửi Mon Aug 10, 2020 3:57 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQIu7tX7iIqnpNCRQuHH4lc-tzluM-fAxuXR8OApmEVlT2vemR8qg

CÂY-NGƯỜI.

Bầu vũ trụ thật bao la, hùng vĩ
Có suối ngàn, biển rộng, đất mênh mông
Có trăng thanh, gió mát, những dòng sông
Con người sống với hàng cây rợp bóng!

Nơi rừng thiêng có vô số hoa bông
Khoe sắc thắm dưới lòng bầu vũ trụ
Cũng có hoa héo tàn, hoa ủ rũ
Một rừng người khắp chỗ giống như hoa

Biết bao người sắc thắm tợ trăng ngà
Ôi đẹp quá! mặn mà trang mỹ sắc
Nhưng tận sâu trong tim người trầm mặc
Sắc hương kia! có chắc tợ như hoa!

Có những kẻ đầy gấm vóc, lụa là
Với cảnh sống giao thoa cùng mỹ vị
Nhưng biết đâu có bao dòng suy nghĩ
Phú quý kia, có phỉ một trang vàng!...

Gió đâu đây, gió thổi, thổi nhịp nhàng
Hồn ai kia mơ màng theo cánh lộng
Bay theo ngọn đến tận một dòng sông
Nhìn bốn hướng, mênh mông rừng cây lá

Cây lớn, nhỏ, điệp trùng phơi hoang dã
Cây nầy to, bóng cả phủ chân rừng
Còn cây kia, dáng nhỏ, nét ngập ngừng
Cố bám đất, dưới vùng trời rực ánh

Đang nhìn cảnh, nhìn cây, như thấy lạnh
Gió phương nào mành mạnh thổi vầng mây
Xám giăng, sấm chớp, phủ chụp đâu đây
Cơn cuồng nộ phút giây thành bão tố!...

Rừng thiêng, cỏ cây hằng hà sa số
Có cây còn, cây nhổ gốc chơ vơ
Bão qua đi, để lại sắc bơ phờ
Một đời cây! một giờ theo cát bụi

Người, cuộc sống, có giống cây, bão thổi
Cơn gió hờn trụ nổi MỘT LOÀI CÂY
Cảnh cuộc đời trắc trở bủa vây ai
Có thể ngã, lung lay NGƯỜI ĐẠO TRÍ ?!...

               


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
VẪN CÒN BẠN...
Bài gửi Mon Aug 10, 2020 3:57 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcRkS7VmxeDtBlMlf90WOOZ4DSyZC_XB3xHMHaKeifpk-zD7eQiI

VẪN CÒN BẠN...

Anh đã đi rồi, xa bến trăng
Những chiều xế bóng, vầng dương lặn
Tôi như thao thức dưới khung buồn
Nghe gió đâu đây lời gọi bạn!

Tôi đã lên đường đi kiếm anh
Đường xa thăm thẳm thấy mong manh
Bởi bao thắm thiết, tình tri kỷ
Lặn lội xóm thôn đến thị thành

Bóng chim tăm cá nào đâu thấy
Chỉ thấy lòng tôi nỗi nhớ ai
Diệu vợi đường tìm, mây trắng xoá
Nỗi niềm canh cánh, gió heo may

Trở lại đường quê, chốn cảnh nhà
Âm thầm thui thủi dưới trăng tà
Đêm đêm nhìn cảnh nghe nhung nhớ
Bạn của ngày xưa, ôi thiết tha!...

Thắm thoát qua dần mấy chục năm
Vầng trăng chạnh khuyết tự bao lần
Đêm đêm gió rít đưa trăn trở
Kẻ ở, người đi, cảnh dở dang!

Bỗng có một ngày, anh trở lại
Bến trăng năm cũ, bến trăng say
Thuở xưa đôi bạn từng cung kiếm
Đêm, đếm sao rơi, nghĩ chuyện dài

Bạn thiết gặp nhau dưới ánh trời
Tóc xanh giờ đã muối sương rơi
Tâm tình vẫn vậy, nào thay đổi
Một mối thâm giao, nghĩa sống đời

Đêm nay nơi bến tình trăng sáng
Cung kiếm ngày xưa đã lỡ làng
Ánh nắng ban mai đà khuất bóng
Chỉ còn tay bút với thơ trăng

Vầng trăng lóng lánh tình đôi bạn
Bạn của năm xưa dưới ánh vàng
Ngày ấy ấp yêu nguồn ý sống
Hôm nay nối lại nhịp cung đàn!

              


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
MAI VÀNG
Bài gửi Mon Aug 10, 2020 3:58 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcRElwfJ3fFkdQTrOrD2HEoq-4cNq2Fzis1CriU487-3HYsT40XB

MAI VÀNG

Xuân đã hết, tiết trời độ nóng
Giữa trưa hè, chiếc bóng của mai
Âm thầm trụ đất suốt ngày
Như cùng ánh nhật, phơi bày tim gan!

Gió thổi ngang, nhẹ nhàng cành lá
Thân kiên trì, rễ đã tận sâu
Đi vào lòng đất ngọt ngào
Giữ lâu bền chặt, thét gào chẳng lay

Qua nắng nóng, rồi phơi lộng đó
Mai chẳng hề, vẫn ngó trông trời
Lặng nhìn từng giọt nhẹ rơi
Chuyển thành mưa lớn, tơi bời thân mai

Sau vùi dập, thân nầy vẫn vững
Chẳng hề gì bởi những đong đưa
Chân ta trụ đất cũng vừa
Trước cơn cát bụi, động khua phũ phàng!

Rồi ngày tháng, thu sang đã điểm
Nỗi u hoài im ỉm đâu đây
Thoáng sầu mai cũng lắt lay
Vài cành lá rụng, tỏ bày tâm tư

Nhưng có biết! nương thu để trụ
Để vững vàng, ấp ủ nỗi lòng
Qua đi ngày tháng thu phong
Tâm tình rạng rỡ, tấc lòng thêm sâu

Lại tiếp đến canh thâu đông lạnh
Tiết giá băng canh cánh hồn ai
Quanh đây cây cảnh u hoài
Còn mai vẫn đó, đêm dài nấu nung!

Ướp lạnh lẽo, mịt mùng sương tuyết
Trong lòng mai nhiệt huyết tràn đầy
Nhựa cây tích tụ thân nầy
Chờ qua băng giá, đến ngày khởi sinh

Xuân đã đến, bình minh nắng ấm
Cây mai vàng đằm thắm trổ hoa
Sắc hương tươi thắm ngọc ngà
Hiến dâng trần thế, đậm đà sắc xuân

Người nhân thế nhìn từng hoa nở
Có chạnh lòng, trăn trở hiểu mai?
Nhờ đâu hoa thắm hôm nay?
Là do năm tháng, những ngày kiên gan

Trượng phu tiết tháo MAI VÀNG!

              


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
NÓI VỚI NGƯỜI YÊU XƯA
Bài gửi Mon Aug 10, 2020 3:59 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQMUXptaFJ8XpBZbYDzjZNOsE3XGLzN2eQLUZXglpRBBoH4CZ3bMQ

NÓI VỚI NGƯỜI YÊU XƯA

Trăng kia ngỡ đã sớm tàn 
Nào hay gặp lại hồn vàng của trăng! 

Ôi! Thu Lan! em hỡi! hỡi nàng! 
Đêm héo hắt, hồn nàng về đây 
Giờ em héo héo, gầy gầy 
Tình em vẫn vậy, đủ đầy như xưa 

Những giọt sương đong đưa trên lá 
Má em xanh, lã chã dòng châu 
Nỗi buồn da diết, héo sầu 
Nhìn người bạn ngọc, anh đau nỗi lòng! 

Ánh trăng trong, một thời trăng mộng 
Gió khung trời lồng lộng năm xưa 
Chiều tàn, phố vắng, người thưa 
Tình anh năm cũ, giờ xưa mất rồi! 

Dạ bồi hồi, em rung, anh cảm 
Nhắc chuyện xưa thảm đạm đêm nay 
Ngoài trời gió nhẹ lắt lay 
Tình xưa dĩ vãng, ngỡ nay không còn 

Thuở trăng tròn, sáng soi tình tứ 
Gió cùng trăng thủ thỉ ngọt ngào 
Lan ơi! em hỡi! năm nào! 
Giờ đây héo úa, lệ trào mắt em 

Em có biết? năm xưa tha thiết 
Tấm chân tình da diết anh trao 
Tơ duyên thắm thiết, dạt dào 
Âm thầm anh kết, gói vào tình em 

Trăm mối chỉ mịn, mềm, đằm thắm 
Anh cố nắm, cất kỷ trong tim 
Định ngày kết nghĩa, se duyên 
Nào đâu tan nát, thuyền quyên lỡ làng! 

Ánh trăng vàng, lòng anh chợt tắt 
Nấc! ngỡ ngàng, lay lất niềm đau 
Biết bao kỷ niệm tuôn trào 
Mộng tình chăn gối, lòng đau đoạn đoài!... 

Anh nuốt hận, nhìn bèo trôi giạt 
Chuyện gió trăng như nhạc qua cầu 
Cầu em nhịp ngắn làm sao! 
Nhạc anh réo rắt, để sầu mà thôi! 

Thu Lan ơi! ngỡ lòng bội bạc 
Nào hay đâu khúc nhạc của anh 
Tình em tha thiết trong xanh 
Yêu anh thắm thiết mà anh không ngờ! 

Cây đổ ụp, tả tơi cành nụ 
Vóc ngọc ngà, ấp ủ tình anh 
Vậy mà trời hỡi! cao xanh! 
Hồn em tan nát, tình anh mất rồi! 

Trăng đêm nay tỏ soi vạn vật 
Cuộc bi thương, dằn vặt năm xưa 
Đêm nay chàng đã hiểu chưa? 
Tình em tha thiết ngày xưa với chàng! 

Quả tim vàng em luôn gìn giữ 
Có ngờ đâu cảnh dữ phũ phàng! 
Hồn em phải bị nát tan 
Trọn đời héo hắt, muôn ngàn khổ đau! 

Ôi em ơi! trăng mờ đã tỏ 
Chuyện năm xưa đã rõ nguồn cơn 
Nỗi lòng khắc khoải, héo hon 
Lệ tình anh nhỏ, không còn buồn em!... 

Chuyến thuyền duyên chờ đưa tình mộng 
Nào hay đâu gió lộng lật thuyền 
Uyên ương lỡ nhịp se duyên 
Bờ sông hai bến, con thuyền nơi đâu?! 

Để hôm nay, bể dâu ngang trái 
Cuộc địa đàng, tình ái trần gian 
Xuôi chi cảnh sự dỡ dang 
Tình anh tan nát, hồn nàng nát tan! 

Trời đêm nay dế sầu nức nở 
Tình đôi ta đã lỡ duyên rồi 
Em ơi! giọt đắng cuộc đời 
Lá lay cay nghiệt! xem thời phù vân! 

Thu Lan ơi! nơi em cũng phận 
Phận vợ người, đã bận nợ vương 
Xin đừng để dạ nhớ thương 
Làm tan đạo sống, trăm đường chớ nên! 

Giòng sông trôi, ra khơi biển cả 
Cũng về nguồn, rỉ rả quay vòng 
Kiếp đời, dòng sống mênh mông 
Định kỳ tạo vật xoay vòng mà thôi! 

Em ơi! lỡ kiếp nầy rồi 
Tình ta còn đó, kiếp đời còn đây 
Chun trà em rót cho đầy 
Nghĩa tình gắng giữ, chớ thay đổi dời! 

Một thời hãy gắng sáng soi 
Kiếp sau anh hẹn, một đời với em!


         
 Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
NGỠ NGÀNG
Bài gửi Tue Aug 11, 2020 3:35 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcTbWBlMLxzqEcctj3vcwiZieiQaZu_fm6Z8piW8Quib1mfHCpD1

NGỠ NGÀNG

Mây trôi lờ lững tận trên cao 
Gió thổi xạc xào, dạ thấy đau 
Não nuột đâu đây buồn tiếng dế 
Nỗi lòng hiu quạnh với canh thâu! 

Dẫu biết xa xôi thời dĩ vãng 
Mà sao tôi mãi cứ bâng khuâng 
Cảnh xưa xe ngựa, vầng trăng mộng 
Gió lộng thênh thang với ánh vàng 

Chuyện tình năm cũ sớm pha phôi 
Nẻo vắng, sương khuya đã nhạt rồi 
Như áng mây trời xa diệu vợi 
Hững hờ như nước chảy ngàn khơi 

Năm nào một thuở, cảnh khung sang 
Gió quyện lung linh với ánh vàng 
Bất chợt vầng mây đen phủ kín 
Lỡ làng trăng gió phải phôi tan! 

Đã tan sao mãi lòng tôi nhớ 
Nhớ dáng hình ai, kỷ niệm ai 
Một tối cung thương soi bóng nguyệt 
Lời ca, giọng hát một trang đài! 

Mãi nhớ tình em thắm ngọt ngào 
Nhẹ nhàng, dịu ngọt, đẹp làm sao! 
Bàn tay bạn ngọc chuyền tôi lửa 
Điếu thuốc, que diêm, vạn nỗi sầu! 

Và nhớ năm nao nỗi lạ lùng 
Thư ai lạ lẫm, khiến tôi rung 
Những dòng thân ái, tình tao ngộ 
Để tận lòng tôi mãi nhớ nhung! 

Gió cuốn mây trôi theo tháng ngày 
Trong lòng tư tưởng bóng hình ai 
Nghe như vương vấn qua từng phút 
Sương lạnh, canh khuya, nỗi nhớ hoài! 

Một ngày biển sóng, cuồng phong thổi 
Sét chớp, mây giăng cả góc trời 
Mọi cảnh, mọi nơi đều đổi sắc 
Giờ đây cảnh sống đã hai nơi 

Tôi cuốn tâm tư, rời kỷ niệm 
Pha phôi nỗi nhớ, khúc êm đềm 
Trôi theo năm tháng, đời lao nhọc 
Đêm vắng, trăng khuya rũ ánh thềm! 

Âm thầm, lặng lẽ theo dòng sống 
Vượt nỗi nhọc nhằn, giá lạnh đông 
Xa vắng thuyền quyên, xa thổn thức 
Trời buồn, đồng rộng, nỗi mênh mông! 

Bỗng có một ngày thư đến tôi 
Nơi đây hoang vắng, thật xa xôi 
Mà sao tìm đến, cho an ủi? 
À! Chữ, lời thư em của tôi! 

Thắm thiết ngọt ngào thư của em 
Làm tôi xao xuyến với canh đêm 
Em thương thủ thỉ lời tâm sự 
Đánh động tim tôi dậy nỗi niềm! 

Thuyền duyên vượt bến mang niềm nở 
Tìm đến dòng sông của mộng mơ 
Lòng thấy thênh thang nguồn cảm xúc 
Nào hay gặp lúc cảnh chơ vơ!... 

Gần mấy mươi năm thắm thoát trôi 
Hoàng hôn đã lặn cuối chân đồi 
Ngựa chiều chạnh nhớ đường năm cũ 
Tìm lại người xưa, cảnh tuyết rơi! 

Gặp lại người xưa thời vắng lặng 
Nỗi lòng cô phụ lạnh vầng trăng 
Như vừng lam khói trôi lờ lững 
Như ánh trăng sương, đã nhạt tàn! 

Tôi thấy lòng tôi như mỏi mê 
Trở về dĩ vãng nặng lê thê 
Trăng kia đã lặn sau giông bão 
Cánh gió năm xưa lại trở về! 

Em nói ngày xưa em đợi tôi 
Làm cho tôi thấy tim đau nhói 
Tôi thương, tôi cảm người trông đợi 
Làm tái hồn tôi trước cảnh đời! 

Tôi muốn trao em chút ngọt ngào 
Để bù năm tháng khiến em sầu 
Kéo khung trời cũ vòng quay lại 
Và để tim tôi bớt nỗi đau! 

Nhưng em giờ lạnh như băng giá 
Hay ngại tình tôi lỗi đạo nhà 
Hoặc ở nơi tôi điều xử thế 
Để vầng trăng lạnh lặn trôi xa! 

Tôi muốn cùng em sưởi lại tình* 
Đêm tàn còn chút ánh trăng xinh 
Nhưng vầng u ám như bao phủ 
Để phải chơi vơi đoạn cuối tình!!! 

*Tình cảm trong lành.


             
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
MÃI MÃI
Bài gửi Tue Aug 11, 2020 3:36 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcTwiJ9ivzOIEiHkUuQ7afhA9XJDfS62R_6cPrOGKaxb3YPLmjeo

MÃI MÃI

Những vần chữ bạn lòng thỏ thẻ 
Đã thấm rồi nhè nhẹ lòng tôi 
Sông xa thuyền đến nơi rồi 
Bến đây thuyền đậu, một lời vấn vương! 

Người thương hỡi! trăm đường nỗi nhớ 
Nhớ hôm nào cắc cớ trêu ai 
Để rồi cho đến hôm nay 
Tại ai cắc cớ”phạt”đầy nhớ nhung!... 

Những tối trời mông lung dòng nghĩ 
Gặp ai rồi thủ thỉ sao đây? 
Đêm sâu gió thoảng lắt lay 
Chim kêu, vượn hú, rừng đầy nguồn sinh! 

Ai cảm xúc tiếng “mình” yêu dấu! 
Thì cũng người “đau đáu” tình ai! 
Trăng soi bóng nước đêm dài 
Con thuyền, bến đậu, ai hoài với trăng! 

Nỗi hờn dỗi một lần em nói 
Tiếng ừ thôi thổi tới hồn anh 
Lo lo thơ mộng, vầng trăng 
Rồi đây chệch bóng, bâng khuâng nỗi niềm! 

Để đánh mất từng đêm nhớ nhớ 
Để sẽ buồn, trăn trở canh khuya 
Để đêm thui thủi đi về 
Lẻ loi bóng chiếc, não nề gió sương! 

Còn ai nữa thơ thương hoà nhịp? 
Gắng hôm sau, anh kịp hồi thơ 
Cho ai đêm đến trông chờ 
Niềm vui nho nhỏ vần thơ“của mình”! 

Vần thơ ấm của”mình”đã nói 
Anh nhận rồi, phơi phới hồn thương 
Thơ tình! Đôi cánh uyên ương 
Từ đây mãi mãi một đường mà thôi! 

Anh tự nhủ! Không rời bến mộng 
Cùng bên em dòng sống tình thơ 
Dẫu cho năm tháng là mơ 
Còn hơn sống mãi để chờ trăng lên 

Từng đêm nỗi nhớ mông mênh!...

              


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
TRỌN CON ĐƯỜNG
Bài gửi Tue Aug 11, 2020 3:37 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQuSOAUJBs2yXGjCuFidltjuFa9PBTvcUcBJ_Vf6w7emPyILOmudw

TRỌN CON ĐƯỜNG

Cho ấm áp vành môi cười trọn vẹn 
Và cho mình chẳng thẹn chữ tình thơ 
Sông sâu chảy, dòng mơ về biển hẹn 
Nhạc tơ lòng vun vén, hết sầu lơ!... 

Nhớ năm tháng chơ vơ nơi tâm tưởng 
Những đêm buồn, vất vưởng mảnh hồn lay 
Tiếng dế sầu đâu đây niềm u uẩn 
Nỗi cô đơn, lờ lững cuộc trần ai! 

Ôi trống trải! đêm dài thêm giá lạnh 
Đếm thời gian canh cánh nỗi buồn vương 
Gió rả rích, thu sương mang hơi lạnh 
Con chim sầu rũ cánh cuộc buồn thương! 

Rồi bỗng chốc! con đường nơi bến lạ 
Buổi đầu hè khách đã ghé vườn thơ 
Cánh chim buồn ngẩn ngơ hoa cỏ lá 
Tỉnh lòng mình, khuây khoả trước khung mơ! 

Mấy mươi năm thẫn thờ trong bể ải 
Tháng năm dài tê tái với bâng khuâng 
Đã đến rồi! xa dần bao trống trải 
Tim của tôi sống lại một vầng trăng!... 

Tình thơ ơi! Bao lần anh muốn nói 
Đôi én nầy vời vợi cảnh trời xa 
Chẳng hề chi bởi ta”hồn một mối” 
Thì sá gì cảnh bối phải xót xa! 

Tựa vào nhau, ngân nga tình thơ mộng 
Giữa bầu trời lồng lộng ánh trăng thanh 
Trải lòng mình từng canh theo nhịp sống 
Hai tâm hồn,một bóng dưới khung xanh! 

Thơ thương hỡi! long lanh tình em đấy 
Anh cảm rung, nghe thấy nỗi vấn vương 
Nguồn thơ nầy! cung thương nay sống mãi 
Dệt thơ tình về ấy mảnh hồn thương 

Cùng bên nhau chung bước trọn con đường!...

                       


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
TÌNH THƠ BIỂN SỐNG
Bài gửi Tue Aug 11, 2020 3:38 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcTUIBCVa7ZGQEe4tMRdoorvyTUEPWfc-VUaquJnQdyyKVZWx35W

TÌNH THƠ BIỂN SỐNG

Nhẹ nhàng gió thổi lá đong đưa 
Xao xuyến nỗi niềm vương ý thơ 
Cảm xúc lâng lâng dòng nhớ nhớ 
Hình ai ẩn hiện ở trong mơ! 

Em đã cho tôi những đợi chờ 
Cho tôi ấm lại khúc tình thơ 
Tuổi xuân đã chết từ lâu lắm 
Giờ sống lại rồi thuở mộng mơ 

Tình thơ như độ tuổi đôi mươi 
Nguồn cảm dâng tràn mãi mãi thôi 
Rạo rực hương tình bao ấm áp 
Khung trời chuyển sắc hoá xanh tươi 

Có phải là em thật đó chăng? 
Tự ngàn năm ấy thuở xa xăm 
Uyên ương ta khóc chia ly biệt 
Và đã cùng nhau hẹn kiếp trăng! 

Thế sao nghe thấy lòng thương quá? 
Ảo ảnh không gian “tiếng của ta” 
Ý nghĩ, thơ lòng như một mối 
Tình thơ quyện trổi “một hồn ta”! 

Để thấy từng ngày thêm vấn vương 
Nặng thêm mấy chữ, chữ yêu thương 
Canh khuya tỉnh lặng trời êm ả 
Gió thổi lay hoài ngọn lá sương! 

Em đã cùng tôi dệt ý thơ 
Cùng nhau sống ảo, ảo trong mơ 
Và từng thao thức mang thương nhớ 
Để cả hai nơi lắm thẫn thờ! 

Hoà tình chung sống bằng thơ mộng 
Sưởi ấm hẹn hồn buổi giá đông 
Chầm chậm trôi lần theo biển sống 
Tình thơ điệp khúc một dòng sông 

Trăng thanh, ý sống, mộng xuôi dòng!...

                  


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
DUYÊN...
Bài gửi Thu Aug 13, 2020 12:31 am by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcSTiXuIJMAvCB1iQnKQ4nwdMudAP5ZIGThuBDm5pCDKAYFeu6pK

DUYÊN...

Bỗng dưng sao lại phải miên man 
Thức thức, thao thao với xốn xang 
Nơi ấy ai kia buồn khổ bệnh 
Chuỗi ngày khắc khoải với gian nan! 

Sao lại lạ lùng như thế nhỉ? 
Chẳng hàng, chẳng họ, chẳng là chi 
Đường xa hai chỗ, đôi bờ bến 
Chuyện của người ta sao lại bi? 

Sao lại quan tâm chuyện của người? 
Nhẹ nhàng rảo bước đến cung ngôi 
Đọc từng đoạn viết, dòng thơ thắm 
Để để làm chi? Hỡi! hỡi tôi! 

Sinh nhật ai kia bao chúc mừng 
Bận gì bởi chuyện của người dưng! 
Mà sao ta cũng vui vui lạ 
Như ngỡ chuyện mình phải vấn vương! 

Rồi lại của ai trải thật đều 
Vần thơ lưu loát, thắm muôn chiều 
Ai hay thì kệ chuyện ai hay 
Hãnh diện làm chi với chuyện nhiều!... 

Có phải chính ai cũng chính ta? 
Những gì ai ấy trải phơi ra 
Có ta trong đó, hồn ta quyện 
Tự thuở ngàn xưa ta của ta! 

Chẳng thế mà sao lại bỗng dưng 
Từng từng thời khắc thấy vương vương 
Nghĩ ngày, đêm đợi, ai tình cảnh 
Mà lại lòng ta trải chữ thương! 

Sóng nước, trăng soi một bóng thuyền 
Dòng sông chảy mãi cuộc truân chuyên 
Bỗng dưng thắm thiết nguồn êm ả 
Thuyền đậu lại rồi! một bến duyên! 

Tình thơ ơi hỡi! bước lên thuyền!...

               


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
HÃY TỰA VÀO ANH
Bài gửi Thu Aug 13, 2020 12:31 am by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcQvBKTUGW_hxhF-P9wNPl8SjeK9tAHe8sL9j2AFyjCQjBZieOT3fA


HÃY TỰA VÀO ANH

Cà phê, trầm mặc thả trôi lòng 
Xa tít ngàn khơi đến những sông 
Cong quẹo dòng ngang kinh rạch chảy 
Rồi về đồng rộng với mênh mông… 

Tôi muốn lòng tôi, hồn của tôi 
Yên bình, lắng đọng…để thành lời 
Có nên tiếp tục dòng ngang trái 
Hay nhập sự tình để “kéo tôi”! 

Ai kia xa tận phương trời ấy 
Định mệnh trôi xuôi với tỏ bày 
Hai kẻ lạ xa chưa gặp mặt 
Mà nay thành một cánh hồn bay! 

Ai vui ta thấy nỗi niềm vui 
Ai mất nụ cười, ta cũng rơi 
Lệ ngấn đôi mi người bạn ngọc 
Cũng sầu tan tác mảnh hồn tôi! 

Anh đã gặp em, thấy nhớ em 
Nghe lòng tha thiết nỗi êm đềm 
Xa xôi thiên kỷ thời lâu lắm 
Quay trở về đây đêm với đêm? 

Sao nỡ chia tay! Nỡ bỏ em! 
Để đời u uẩn phải buồn thêm 
Hồn ai trong sáng, tim ngà ngọc 
Trời hỡi! cuộc đời phải khóc đêm! 

Nỗi buồn cô quạnh theo năm tháng 
Em sống âm thầm với trở trăn 
Khắc khoải, từng đêm hồn sống thực 
Nỗi lòng lai láng trải mênh mang! 

Ta đã hồn nhau, đã khổ sầu 
Để rồi em khóc! Tôi nghe đau! 
Xa xôi nơi ấy buồn thanh vắng 
Là ở nơi nầy, tôi thắt theo! 

Không thể bỏ em! Không để em! 
Chuỗi dài năm tháng với canh đêm 
Em buồn, em nghẹn, em xa vắng 
Tan tác hồn thương ta đã niêm! 

Anh quyết định rồi! em hãy vui 
Từ nay vĩnh viễn ta chung đôi 
Từng đêm ảo ảo trong mơ mị 
Ta sống cùng nhau tôi với tôi! 

Nhưng gửi một lời, em hãy nhớ 
Tình ta năm tháng một tình thơ! 
Ân tình, đạo sống luôn gìn giữ 
Chớ để pha phôi, chớ hững hờ 


Giờ đây ta trải nỗi niềm mơ!...


           

Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
NỐI LẠI CÂU THỀ
Bài gửi Thu Aug 13, 2020 12:33 am by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcRVJmtsd2IZ931VG0pBCPhVBTNGJSUt5Bc3fvWKwLKHZNrOOwh3

NỐI LẠI CÂU THỀ

Qua hàng vải biết bao màu sắc 
Đẹp vô cùng, bắt mắt làm sao 
Thế mà trong dạ nao nao 
Chỉ màu ấy ấy đưa vào tâm tư!

Xe đò chạy, thật dư nhiều chiếc 
Sao lại lòng chẳng thiết xe ai 
Lòng ta lại thích xe nầy 
Mặc đường thăm thẳm, ngất ngây nỗi lòng 

Đường lòng vòng thật bao nhiêu ngả 
Chẳng chọn nào, lại thả hồn đây 
Lòng ta quyết chọn đường nầy 
Dẫu cho cát bụi, sông dài ta đi 

Vào cung thi, bao nhiêu thi sĩ 
Ai cũng hay, cũng thích lòng ta 
Vậy mà sao thấy đậm đà 
Một người nào đó, mặn mà nét thơ!... 

Cũng do lòng ta mơ, ta chọn 
Và do duyên tự chốn ngàn xưa 
Nên xuôi duyên nợ đẩy đưa 
Cho ta gặp gỡ sớm trưa bây giờ! 

Bạn tình hỡi! thẫn thờ chi nữa 
Lo lắng gì phải trở phải trăn 
Để thơ với ý xa gần 
Câu câu hỏi hỏi lần lần mối tơ 

Trăng đỉnh núi, hồn thơ nơi đó 
Giữa khung trời sáng tỏ canh thâu 
Tình ta giờ đã thắm màu 
Em ơi! Nàng hỡi! để sầu mà chi! 

Con sông chảy, thuyền đi dừng lại 
Neo đậu rồi, bến ấy lòng ta 
Nơi đây trăng sáng đậm đà 
Bôn ba năm tháng đã qua đi rồi 

Người thương hỡi! thả trôi dòng nghĩ 
Hãy vững lòng một chí hồn ta 
Tình thơ trải tấm thiết tha 
Cuốn theo mây gió, ngân nga câu thề 

Bởi hai ta đã trở về 
Tình thơ nối lại câu thề ngàn năm!...

                


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Hãy Vượt Lên Chính Mình
Bài gửi Thu Aug 13, 2020 12:33 am by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcSL9lshTEMBksbrKmdVJWbjjQE-x98I8XhvajXDKhnzCNQUW4LVlQ

Hãy Vượt Lên Chính Mình
 
Dòng nước chảy dưới trời đang êm ả
Bỗng vướng mành, xót dạ nước đang trôi
Nhưng nước kia sức mãnh liệt đầy vơi
Bường để thoát ra nơi tìm biển lớn !
 
Trong cuộc sống, thịnh suy luôn lởn vởn
Kiếp con người chập chợn phải vương mang
Ai trong đời suôn sẻ mãi thênh thang?
Ai diễm phúc chẳng mang lần khắc khoải?
 
Người thương hỡi! đời em nhiều tê tái
Chạnh lòng gì để phải nỗi niềm suy
Hãy sống đẹp, vượt mình, phơi trải chí
Bởi dòng đời là chỉ thế mà thôi!
 
Ở nơi anh, tâm sự cũng đầy vơi
Cũng như em, từng rơi bao ngấn lệ
Bởi phương xa bão tới, lụy đường về
Trăng thao thức, gió chê mây mệt mỏi!
 
Từng gào thét, chập chờn cơn sóng vội
Từng hằng đêm vời vợi, tím hồn ta
Từng hận đời, u ẩn với xót xa
Để thui thủi ngân nga lời bi thiết!
 
Em có biết? nỗi lòng anh da diết
Những đêm đen, đơn chiếc dưới khung sầu
Trăng lặn buồn, mờ mịt phủ màn thâu
Đẩy bóng tối vào sâu vòng non nỉ !...
 
Rồi một ngày giựt mình lòng tự nghĩ
Tái tê buồn là chỉ khổ thêm thôi
Kéo gió ngàn, vực dậy ánh trăng rơi
Để trải thắm muôn nơi khung trời tỏ
 
Gió anh hồn bất diệt từ muôn thuở
Đã trở về, niềm nở với hồn anh
Nấu nung dần ngày tháng dưới từng canh
Xem nghịch cảnh, vây quanh…không gì cả!
 
Gắng trèo lên, bước tới, cất lời ca
Ta phải sống, phải xa niềm bi thảm
Thì em ơi! Dẫu cho bầu ảm đạm
Hãy sức mình, mạnh dạn đón phong sương
 
Cố mà vui, khuây khoả chuyện buồn thương
Theo ngày tháng tìm đường phơi ý sống
Ta có nhau, đắp xây nguồn thơ mộng
Trải lòng mình dòng sống để vươn lên
 
 


Nguyễn Thành Sáng
 
 
 
Nguyễn Thành Sáng
THEO ANH VỀ THIÊN KỶ
Bài gửi Thu Aug 13, 2020 4:01 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 5 Images?q=tbn:ANd9GcSbxZ00fOx4VyOw9bYJnwZwTKGbNdyxuefgFDi-55MGLI241s5L3A

THEO ANH VỀ THIÊN KỶ

Ta gặp lại sau ngàn năm ly biệt 
Em phương trời tha thiết vọng về anh 
Còn nơi đây cũng lòng mang da diết 
Nhớ bạn tình thân thiết những thâu canh! 

Thuở ngàn xưa trong xanh khung trời tỏ 
Từng đêm về gắn bó cuộc tình ta 
Tận trời cao rít ra lời của gió 
Mây lang thang đây đó lững lờ qua 

Gió cuốn xám thổi ra nơi tít tận 
Để tình mình hứng thắm cõi trời xanh 
Anh với em dưới trăng nỗi niềm dâng 
Hồn dào dạt, trôi dần về hoang tạnh 

Giữa khung trời long lanh trăng sao sáng 
Cùng trải lòng lai láng nhịp ngân nga 
Tiếp linh hồn bay qua vùng tỏa ánh
Lên đỉnh ngàn, đứng ngắm dãy gần xa! 

Người thương hỡi! từ thời ngàn năm ấy 
Đến bây giờ còn thấy nữa được đâu! 
Cảnh trần nầy bể dâu bao phơi trải 
Nhớ về xưa mà phải nỗi niềm đau! 

Duyên tái hợp gặp nhau khung trời ảo 
Mỗi tối về cùng dạo với hồn thương 
Buổi xa vắng nghe vương, nghe nhung nhớ
Vọng trời mây, khúc nhạc trổi cung buồn

Ta vẫn biết con đường về cõi mộng 
Một cái gì là chỉ để tương tư 
Nhưng phải sống, phải mơ và trọn ý 
Cùng đắp xây, dòng nghĩ tự bây giờ 

Quên năm tháng chơ vơ và buồn bã 
Quên những ngày lã chã lệ lòng rơi 
Quên tất cả ưu tư gieo tàn tạ 
Hòa cùng nhau một dạ dưới trăng soi 

Trời bây giờ trăng đời còn e ấp 
Vậy mà xanh, từng chập ánh lung linh 
Tăng sức sống, cho tình thơ trải khắp 
Cả tấc lòng vun đắp một niềm tin

Em yêu ơi! Tự mình xây giấc điệp 
Rồi say sưa thiêm thiếp đến cung mơ 
Tìm sống lại tình yêu nơi tiền kiếp
Vực dậy đời bằng đẹp với bằng thơ!... 


            
Nguyễn Thành Sáng
 

Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 5 trong tổng số 20 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6 ... 12 ... 20  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Thơ Tác Giả :: NTS-